Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/381

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 379 —

thuyền bỏ đầy bên sông, đều bị quân Tuyển bắt được tất cả.

Lân ở phía sau, trông thấy bại-binh vỡ lở chạy trốn, lại có tin nói Nhưỡng bị quân giặc giết rồi, làm cho lính tráng kinh khiếp run sợ, kìm giữ không được, đồng-thời cũng bị vỡ nốt. Lân bèn hộ vệ cho Bồng dùng một chiếc thuyền buông xuôi xuống miền Thái-bình. Chừng nửa đêm đến huyện Đông-quan, chợt có tiếng trống thùng thùng ở xa đưa lại, giống như hiệu trống trẩy quân, Có người bảo quân Tuyển đuổi kịp, có kẻ ngờ là quân cướp đón cướp.

Sau khi cho người đi dò, mới biết đó là quân của Trần Mạnh-Khuông. Thám-tử còn nói thêm rằng: Khuông là một tay hào-mục ở huyện Đông-quan, nhà rất giàu có, lại sẵn có lòng nghĩa khí. Từ khi tiếp được tờ hịch gọi quân cần-vương, Khuông liền hợp quân trong huyện, hẹn ngày hôm ấy trẩy đi, để hưởng ứng với các toán khác. Hiện đồn của Khuông đóng ở Bái-hạ, cách đó cũng không xa lắm.

Nghe nói, Bồng vội sai người đi vời. Một lát, Khuông theo sứ-giả đến nơi, Bồng nói: