Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/400

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 398 —

Chỉnh giật mình đứng dậy, trượt chân, ngã xuống sàn cầu.

Chỉnh thấy toàn là điềm gở, ngần-ngại không dám tiến quân. Dây lát có bọn bại-binh của Du tản-tác chạy về nói rằng: Quân ta đã vỡ, quân giặc đuổi theo sắp sửa đến nơi. Bấy giờ Chỉnh mất cả thần-sắc, không biết nên tiến nên lui. Tướng-sỹ bộ-hạ cũng đều hết vía, ai nấy đều nói: thế giặc rất mạnh không thể tranh phong, kinh-thành ít quân khó mà giữ nổi. Chẳng bằng dẫn quân lùi sang Kinh-bắc, chắn ngang lấy sông Nhị-hà cho vững, rồi sẽ từ từ tính cách công thủ thế là tiện hơn. Chỉnh cũng cho thế là phải. Một lúc sau, Hữu-Du vừa đến, Chỉnh bèn vẫy quân về kinh, luôn đêm kéo vào trong thành, gọi quan Tham-tri chính-sự Nguyễn-Khuê bảo vào tâu với hoàng-thượng, xin đến ngày mai, xa-giá ngự sang Kinh-bắc. Rồi Chỉnh vào thẳng Lượng phủ là chỗ Chỉnh ở, sắm sửa hành-trang, sai người hộ-vệ vợ con gia-thuộc sang sông.

Kim-Ngô vệ sỹ biết được tin ấy liền chạy vào điện tâu hoàng-thượng rằng: Gia quyến ông Bằng đi rồi!