Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/48

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 46 —

dường như có ý muốn nói về ngôi trừ-nhị, song vì có Thị-Huệ ở đấy, cho nên cũng khó hé răng. Quanh co đã lâu, Thánh-mẫu chưa ra, Sâm lại nói:

— Mẹ thương con không nỡ dứt tình mà đi. Con trông thấy mẹ cũng đau đớn lòng không thể nhắm mắt. Vậy xin mẹ ngự giá về cung.

Thánh mẫu bèn gạt nước mắt trở ra.

Sâm dặn Thị Huệ:

— Bệnh ta không khỏi, ta không được ở với nàng đến lúc bạc đầu. Nay ta quy-tiên. nàng ở lại thờ phụng Thánh-mẫu, nuôi nấng Tự-vương, còn duyên sắt-cầm đành hẹn nhau đến kiếp khác.

Thị-Huệ nức-nở đến hơn một khắc, rồi nàng cắt tóc và thề:

= Chúa không thương tôi, Chúa nỡ bỏ tôi vò-võ một mình! Tôi xin liều thân mà chết theo Chúa. Thờ phụng Thánh-mẫu đã có hai vị Công-chúa, giúp đỡ Tự-vương đã có các quan đại-thần, Chúa đừng giao-phó cho tôi những việc ấy.

Rồi nàng khóc òa lên.

Sâm ngảnh sang Thùy-trung-hầu và nói: