Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/51

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 49 —

Quận Diễm bồng Cán lên sập, các quan lần-lượt lễ mừng. Kế đó, Quận Diễm lại bế Cán vào Huỳnh-cung để lạy Thánh-mẫu, rồi ai nấy đều thay áo trở, làm lễ phát-tang.

Lúc Sâm sống đã làm sẵn cuốn Vạn-niên-thư, phàm các tang-lễ từ việc phạn-hàm đến việc đại-tế, nhập miếu, nghi-tiết thế nào đều có chua rõ; cho đến mấy chữ miếu hiệu « Thánh-tổ Thịnh-vương », trong sách cũng có ghi sẵn. Khi ấy chỉ cứ theo đó mà làm. Bảy viên đại-thần có tên trong tờ « cố-mệnh » đêm ngày túc-trực trong phủ, chia nhau coi sóc mọi việc, gọi là bảy quan phụ chính.

Vậy bảy người ấy tên họ là gì? tính nết ra sao?

Khanh Quận-công tức Trịnh Kiều, con thứ năm Trịnh Cương, em Trịnh Doanh, đối với Chúa mới là hàng ông chú. Kiều cũng là bậc tuổi cao đức cả, nhưng mà tính nết rất thật-thà, về các công việc không hề tỏ ý nên chăng.

Hoàn Quận-công tức Nguyễn Hoàn, người làng Lan-khê, huyện Nông-cống, đỗ tiến-sĩ khoa Quí-hợi, trước làm Hữu-tư-giảng của Sâm, sau lên đến chức Lại-bộ, có làm Tham-tụng[1], đã cáo-lão, lại bị gọi ra tham-dự


  1. Tham-tụng tức là tể-tướng của Chúa Trịnh.