Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/516

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 514 —

cái cơ trung-hưng chính là lúc này, không thể bỏ qua ».

Sớ ấy đưa vào, Hoàng-thượng lại giao cho bọn Nguyễn Đình-Giản cùng xem, mọi người đều cho là phải. Riêng có Lê-Quýnh chống lại và nói:

— Sức mình không địch được nó mới phải cầu-cứu. Hành-Doanh Đốc-bộ hiện đóng ở đây, nếu kéo quân đi lại không bẩm trước mà cứ tự tiện, việc xong thì thôi, vạn-nhất mà bị vấp-ngã, sợ rằng ngài sẽ trách mình làm lỡ quân-cơ, rồi bỏ mặc mình, rút quân về ải, ngồi xem mình làm ra sao. Như thế việc lớn sẽ bị hỏng mất. Thần xin đến trước trình-bầy, xin ngài chỉ bảo phương-lược, để ngài cộng sự với mình. Đó là được cả hai đường.

Hoàng-thượng cho thế là phải. Quýnh bèn đi vào dinh Nghị nói về việc đó. Nghị đáp:

— Việc gì mà phải lật-đật như thế?... Chẳng qua cũng như lấy của trong túi, lấy sớm được sớm, lấy muộn thì được muộn. Bây giờ đã sắp hết năm, đại quân đi xa, cần phải nghỉ ngơi, không nên đánh vội. « Giặc gầy thì ta béo », để nó tự đến nộp thịt.