Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/527

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 525 —

— Nước mày quả thật không thể trông cậy! Ngày trước mày khai cung-trạng ra sao? Dám lừa ta chăng?

Và Nghị nghảnh lại bảo Hoàng-thượng:

— Tự-vương tuổi trẻ, chưa từng trải. Trước kia, khi ra đón chào, ở Lạng-sơn, sao không nói rõ như thế? để nhân khi thắng thế đánh nó trong lúc nguy-khốn, há chẳng dễ dàng? Nay đã bỏ cơ-hội đó, khiến nó đã được thong-thả sửa sang các việc, bây giờ về cách trừ nó, cần phải tính cho vạn-toàn, không thể hấp-tấp. Vả đã định sang xuân, mồng sáu, là ngày xuất sư, cũng không lâu nữa. Nếu muốn đi gấp, thì cho thày trò nhà ngươi đem một đạo quân đi trước cũng được.

Hoàng thượng lui ra bảo Quýnh:

— Ngươi đã giốc lòng với nhà vua, các việc chắc đều nghĩ kỹ cả rồi. Vậy, nên cố gắng cho trót, chớ để người nước có chỗ nói mình, Thiên-triều có chỗ trách mình.

Quýnh quê ở làng Đại-mão, huyện Siêu-loại, vốn là một tay phong lưu công-tử, khi trẻ tuổi, chỉ biết uống rượu đánh bạc, văn-sự võ bị đều ít luyện-tập. Trước đây vì là con nhà qúy-phái, được vào làm kẻ gia-thần