Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/534

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 532 —

Thì-Nhậm lạy tạ hai lạy, vua Quang-Trung nói:

— Nay ta tự ra coi đốc tướng-sỹ, phương-lược tiến đánh, đã tính sẵn rồi. Chẳng qua mười ngày có thể đuổi được người Thanh. Nhưng nghĩ nó là nước lớn, gấp mười nước mình, sau khi bị thua một trận, ắt lấy làm thẹn mà cố báo thù. Như thế thì việc binh-đao không bao giờ dứt, thật không phải phúc cho dân. Lòng ta không nỡ làm vậy. Tới lúc đó, chỉ có một cách nói cho thật khéo, thì mới ngăn được cái ngòi chiến-tranh. Việc ấy phi Ngô Thì-Nhậm không ai làm nổi. Đợi mười năm nữa, ta đủ thì-giờ gây nuôi, nước giàu quân mạnh, thì ta có sợ gì nó?

Sở, Lân đều lạy và nói:

— Chúa-thượng thật là lo xa, chúng tôi ngu đần không thể nghĩ tới chỗ đó. Hiện nay phương-lược tiến đánh ra sao? Dám xin Chúa-thượng chỉ bảo, để cho chúng tôi tuân lệnh mà làm.

Vua Quang-Trung liền cho mở tiệc khao quân, rồi, chia đại-quân ra làm năm đạo. Hôm ấy nhằm ngày 30 tháng chạp, ngài bảo ngầm với các tướng rằng: