hình-ty nhốt lại. Văn Quyên lại gào inh-ỏi và quát thật lớn:
— Á đàn chó Ngô! lại dám làm nhục vua ta!
Tức thì Văn-Quyên nậy gạch ở sân ném bừa. Tả hữu giận lắm, xúm lại đập đánh Văn-Quyên gần chết, rồi cùng đưa đến giam ở ty Thận-hình, vừa đúng một tháng mới tha cho về.
Văn-Quyên bị bệnh rồi chết.
Trong lúc vua Lê ở ty Thận-hình, Hòa-Khôn sai người đến thẳng Tây-doanh, cố ép Thái-hậu thảo biểu nói rằng quốc-vương tình-nguyện ở lại Trung-thổ, cái tội xông vào cửa khuyết làm sự huyên-náo là tại các người bề-tôi. Biểu đương thảo dở thì viên giám-thần là Nguyễn Trọng-Đắc trông thấy, liền giằng bản giáp sé đi và nói:
— Bị người ta lừa, ấy là đưa các bề tôi tới chỗ chết. Thì làm thế nào?
Người Thanh lại bắt Trọng-Đắc phải về Tây-doanh. Rồi cấm hai dinh không được đi lại với nhau.
Một hôm, con trai vua Thanh là tước-vương thứ sáu, nhân lúc lui triều đến nhà