Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/58

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 56 —

chúng tôi gây việc. Nay vương-tử đã ngỏ ý cho biết, thì việc ấy cũng không khó gì.

Tan cuộc, mấy người đó bèn đi bảo ngầm các đội, hẹn ngày họp cả ở chùa Khán-sơn. Đúng ngày, quân lính đến họp rất đông. Trong lúc bàn việc, ai cũng tỏ ý hăng-hái, nhưng vì còn sợ thanh thế Quận Huy, chưa biết tới khi khởi-sự thì dùng cách nào cho hay.

Giữa lúc bàn-bạc, có người đứng phắt lên nói:

— Chỉ sợ anh em không được đồng-tâm mà thôi. Nếu như ba quân một lòng, chúng ta chờ lúc cúng cơm buổi sáng xong rồi, kéo vào phủ-đường đánh một hồi trống làm hiệu. Ba quân nghe hiệu đổ đến, cầm cẳng hắn lôi ngược xuống thềm một bậc là xong.

Mọi người thích lắm, cùng nhìn xem kẻ mới nói đó là ai.

Thì ra một người thư-lại của đội Tiệp-bảo tên là Bằng-Vũ.

Bằng-Vũ quê ở huyện Thanh-chương xứ Nghệ-an, cha ông vốn là công-thần trong đời nhà Lê trung-hưng. Về sau ơn-lộc đã hết con cháu lại, gặp cảnh hàn-vi, đến đời Bằng-Vũ, người làng mới « thế » làm lính Sau khi vào