Trang:Khoi tinh con 2.pdf/26

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 24 —

姮 娥 不 耐 抱 父 眠
Hằng-nga bất nại bão phu miên.

Mở then mây quăng giả bức hồng-tiên,
Mời khách hẵng ngồi yên trong cõi tục.
Người đâu kiếp trước Đông-phương-Sóc,[1]
Ăn trộm đào quen học thói ngày xưa.
Trần-gian đầy mãi không chừa.

4. — Cánh bèo

Bềnh-bồng mặt nước chân mây,
Đêm đêm sương tuyết, ngày ngày nắng mưa.
Ấy ai bến đợi sông chờ,
Tình kia sao khéo lững-lờ với duyên?

生 來 種 得 情 根 淺
Sinh lai chủng đắc tình căn thiển.

Sự trăm năm hò-hẹn với ai chi,
Bước giang-hồ nay ở lại mai đi,
Những ly hợp hợp ly mà ngán nhỉ.


  1. Đông-phương-Sóc người đời nhà Hán bên Tàu, nguyên là người tiên bị đầy xuống trần-gian. Đào tiên. ba nghìn năm mới nở hoa, lại ba nghìn năm mới thành quả; Đông-phương-Sóc đã từng ba lần ăn trộm đào.