Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1015

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
6: 27
7 : 17
ĐA-NI-ÊN

giờ bị hủy-diệt, và quyền Ngài sẽ còn đến cuối-cùng. 27 Ngài cứu-rỗi và giải-thoát, làm những dấu lạ sự lạ ở trên trời dưới đất, đã cứu Đa-ni-ên khỏi quyền-thế sư-tử.

28 Đa-ni-ên cứ được thạnh-vượng như vậy trong đời vua Đa-ri-út và vua Si-ru là người Phe-rơ-sơ.

Lời tiên-tri về các nước dưới đất và nước Đức Chúa Trời
(Từ đoạn 7 đến 12)

Sự hiện-thấy của Đa-ni-ên: bốn con thú-vật lớn làm hình-bóng bốn vương-quốc lớn.— Nước đời đời của Đấng Mê-si

71 Năm đầu đời vua Bên-xát-sa, nước Ba-by-lôn, Đa-ni-ên đang nằm trên giường, thì thấy chiêm-bao, và những sự hiện-thấy trong đầu mình. Người bèn viết chiêm-bao đó ra, và thuật lại đại-lược các sự ấy.

2 Vậy, Đa-ni-ên nói rằng: Đương đêm, ta nhìn-xem trong sự hiện-thấy, và, nầy, có bốn hướng gió trên trời xô-xát trên biển lớn. 3 Đoạn, bốn con thú lớn từ biển lên; con nọ khác con kia. 4 Con thứ nhứt giống như sư-tử, và có cánh chim ưng. Ta nhìn-xem cho đến khi những cánh nó bị nhổ, nó bị cất lên khỏi đất, đứng hai chơn như người ta, và nó được ban cho lòng loài người. 5 Nầy, một con thú thứ hai, in như con gấu; nó đứng nghiêng nửa mình, có ba cái xương sườn trong miệng, giữa những răng; và người ta bảo nó rằng: Hãy chổi-dậy, hãy cắn-nuốt nhiều thịt. 6 Sau đó, ta nhìn-xem, nầy, có một con thú khác giống như con beo, ở trên lưng có bốn cánh như cánh chim. Con thú đó có bốn đầu, và được ban cho quyền cai-trị. 7 Sau ta lại nhìn-xem trong sự hiện-thấy ban đêm, nầy, một con thú thứ tư, dữ-tợn, rất mạnh, và có sức lắm. Con thú đó có những răng lớn bằng sắt; nó nuốt ăn và nghiền nát, dùng chơn giày-đạp vật gì còn lại, nó khác với các con thú đã đến trước, và có mười sừng. 8 Ta suy-xét những sừng đó, và, nầy, có một cái sừng nhỏ khác ở giữa những sừng ấy mọc lên, và ba cái trong những sừng trước bị nhổ đi trước mặt nó. Nầy, cái sừng đó có những mắt in như mắt người, và một cái miệng nói những lời xấc-xược.

9 Ta nhìn-xem cho đến chừng các ngôi đã đặt, và có Đấng Thượng-cổ ngồi ở trên. Áo Ngài trắng như tuyết, và tóc trên đầu Ngài như lông chiên sạch. Ngôi Ngài là những ngọn lửa, và các bánh xe là lửa hừng. 10 Trước mặt Ngài, một sông lửa chảy ra và tràn-lan; ngàn ngàn hầu-hạ Ngài và muôn muôn đứng trước mặt Ngài. Sự xét-đoán đã sắm-sẵn, và các sách mở ra. 11 Bấy giờ ta nhìn-xem vì cớ tiếng của những lời xấc-xược mà sừng ấy nói ra. Vậy ta nhìn-xem cho đến chừng con thú bị giết, xác nó bị hủy-diệt và bị phó cho lửa để đốt. 12 Còn những con thú khác cũng bị cất hết quyền, nhưng được làm dài đời sống mình một mùa và một kỳ.

13 Ta lại nhìn-xem trong những sự hiện-thấy ban đêm, nầy, có một người giống như con người đến với những đám mây trên trời; người tới đến Đấng Thượng-cổ và bị dẫn đến trước mặt Ngài. 14 Người được ban cho quyền-thế, vinh-hiển, và nước; hầu cho hết thảy các dân, các nước, các thứ tiếng đều hầu-việc người. Quyền-thế người là quyền-thế đời đời chẳng qua đi, và nước người không bao giờ phải hủy-phá. 15 Còn như ta, Đa-ni-ên, thì tâm-thần ta rầu-rĩ trong mình ta, và những sự hiện-thấy trong đầu ta làm cho ta bối-rối. 16 Ta bèn lại gần một người trong những người đứng đó, và hỏi người về lẽ thật của mọi sự nầy. Người bèn nói cùng ta và giải nghĩa những sự đó cho ta mà rằng: 17 Bốn con thú

— 1003 —