Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1017

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
8: 10
9 : 3
ĐA-NI-ÊN

mạnh, về phương nam, phương đông, lại hướng về đất vinh-hiển. 10 Nó lớn lên đến cơ-binh trên trời; làm cho đổ xuống đất một phần cơ-binh và một phần trong các ngôi sao, rồi nó giày-đạp lên. 11 Nó làm mình nên lớn cho đến tướng cơ-binh; nó cất của-lễ hằng dâng khỏi Ngài, và nơi thánh của Ngài bị quăng xuống. 12 Vì cớ tội-lỗi thì cơ-binh được phó cho nó, luôn với của-lễ thiêu hằng dâng; và nó ném-bỏ lẽ thật xuống đất, nó làm theo ý mình và được thạnh-vượng.

13 Bấy giờ ta nghe một đấng thánh đương nói, và một đấng thánh khác nói cùng đấng đương nói, rằng: Sự hiện-thấy nầy về của-lễ thiêu hằng dâng và về tội-ác sanh ra sự hủy-diệt, đặng phó nơi thánh cùng cơ-binh để bị giày-đạp dưới chơn, sẽ còn có cho đến chừng nào? 14 Người trả lời cùng ta rằng: Cho đến hai ngàn ba trăm buổi chiều và buổi mai; sau đó nơi thánh sẽ được thanh-sạch.

15 Khi mà ta, Đa-ni-ên, nhìn-xem sự hiện-thấy đó, và ta tìm cách để rõ nghĩa, nầy, có như hình-dạng người nam đứng trước ta. 16 Ta nghe tiếng một người nam từ giữa bờ sông U-lai, kêu và bảo rằng: Gáp-ri-ên, hãy cho người nầy hiểu sự hiện-thấy đó. 17 Người bèn đến gần chỗ ta đứng; khi người đã đến, ta kinh-hãi, và ngã sấp mặt xuống đất. Người bảo ta rằng: Hỡi con người, hãy hiểu biết; vì sự hiện-thấy đó có quan-hệ với kỳ sau-rốt. 18 Khi người đương nói với ta, ta ngủ mê sấp mặt xuống đất; nhưng người đụng đến ta, khiến cho ta đứng dậy. 19 Người bảo ta rằng: Nầy, ta sẽ bảo cho ngươi biết đều sẽ đến trong kỳ sau-rốt của sự thạnh-nộ; vì đều nầy quan-hệ với kỳ định cuối-cùng. 20 Con chiên đực mà ngươi đã thấy, có hai sừng, đó là các vua nước Mê-đi và Phe-rơ-sơ. 21 Con dê xờm đực, tức là vua nước Gờ-réc; và cái sừng lớn ở giữa hai con mắt, tức là vua đầu nhứt. 22 Về sừng đã gãy đi, có bốn sừng mọc lên trong chỗ nó: tức là bốn nước bởi dân-tộc đó dấy lên, song quyền-thế không bằng sừng ấy. 23 Đến kỳ sau-rốt của nước chúng nó, khi số những kẻ bội-nghịch đã đầy, thì sẽ dấy lên một vua, là người có bộ mặt hung-dữ và thấu rõ những lời mầu-nhiệm. 24 Quyền-thế người sẽ lớn thêm, nhưng không phải bởi sức mình. Người làm những sự tàn-phá lạ thường; và được thạnh-vượng, làm theo ý mình, hủy-diệt những kẻ có quyền và dân thánh. 25 Người dùng quyền-thuật làm nên chước gian-dối mình được thắng-lợi. Trong lòng người tự làm mình nên lớn, và trong lúc dân ở yên-ổn, người sẽ hủy-diệt nhiều kẻ; người nổi lên chống với vua của các vua, nhưng người sẽ bị bẻ gãy chẳng bởi tay người ta.

26 Vả, sự hiện-thấy về các buổi chiều và các buổi mai mà đã nói đến là thật. Nhưng ngươi hãy giữ kín sự hiện-thấy đó, vì nó quan-hệ với sau nhiều ngày.

27 Bấy giờ, ta, Đa-ni-ên, mê-mẩn, và đau-ốm trong mấy ngày; đoạn ta chổi-dậy và làm việc vua. Ta rất lấy làm lạ về sự hiện-thấy ấy, nhưng chẳng ai rõ ý nó.

Sự cầu-nguyện của Đa-ni-ên. — Lời tiên-tri về bảy mươi tuần-lễ

91 Năm đầu Đa-ri-út, con trai A-suê-ru, về dòng người Mê-đi, đã được lập làm vua trị nước người Canh-đê; 2 đương năm đầu về triều người, ta, Đa-ni-ên, bởi các sách biết rằng số năm mà lời Đức Giê-hô-va đã phán cùng đấng tiên-tri Giê-rê-mi, để cho trọn sự hoang-vu thành Giê-ru-sa-lem, là bảy mươi năm. 3 Ta để mặt hướng về Chúa là Đức Chúa Trời, lấy sự khấn-nguyện, nài-xin,

— 1005 —