Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1172

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
11 : 6
11 : 33
LU-CA

6 vì người bạn tôi đi đường mới tới, tôi không có chi đãi người. 7 Nếu người kia ở trong nhà trả lời rằng: Đừng khuấy-rối tôi, cửa đóng rồi, con-cái và tôi đã đi ngủ, không dậy được mà lấy bánh cho anh; — 8 ta nói cùng các ngươi, dầu người ấy không chịu dậy cho bánh vì là bạn mình, nhưng vì cớ người kia làm rộn, sẽ dậy và cho người đủ sự cần-dùng. 9 Ta lại nói cùng các ngươi: Hãy xin, sẽ ban cho; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ cửa, sẽ mở cho. 10 Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, và sẽ mở cửa cho ai gõ.

11 Trong các ngươi có ai làm cha, khi con mình xin bánh mà cho đá chăng? Hay là xin cá, mà cho rắn thay vì cá chăng? 12 Hay là xin trứng, mà cho bò-cạp chăng? 13 Vậy nếu các ngươi là người xấu, còn biết cho con-cái mình vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban Đức Thánh-Linh cho người xin Ngài!

Chúa chữa lành người bị quỉ ám; binh-vực chức-vụ mình và từ-chối làm phép lạ

14 Đức Chúa Jêsus đuổi một quỉ câm; khi quỉ ra khỏi, người câm liền nói được. Dân-chúng đều lấy làm lạ; 15 song có mấy kẻ nói rằng: Người nầy nhờ Bê-ên-xê-bun là chúa quỉ mà trừ quỉ. 16 Kẻ khác muốn thử Ngài, thì xin Ngài một dấu lạ từ trời xuống.

17 Đức Chúa Jêsus biết ý-tưởng họ, bèn phán rằng: Nước nào tự chia-rẽ nhau thì tan-hoang, nhà nào tự chia-rẽ nhau thì đổ xuống. 18 Vậy, nếu quỉ Sa-tan tự chia-rẽ nhau, thì nước nó còn sao được, vì các ngươi nói ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà trừ quỉ? 19 Nếu ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà trừ quỉ, thì con các ngươi nhờ ai mà trừ quỉ? Bởi vậy, chính con các ngươi sẽ làm quan án các ngươi. 20 Nhưng nếu ta cậy ngón tay Đức Chúa Trời mà trừ quỉ, thì nước Đức Chúa Trời đã đến nơi các ngươi rồi. 21 Khi một người mạnh sức cầm khí-giới giữ cửa nhà mình, thì của-cải nó vững-vàng. 22 Nhưng có người khác mạnh hơn đến thắng được, thì cướp lấy khí-giới người kia đã nhờ-cậy, và phân-phát sạch của-cải.

23 Phàm ai không theo ta, thì nghịch cùng ta, ai không thâu-hiệp với ta, thì tan-lạc. 24 Khi tà-ma đã ra khỏi một người, thì đi dông-dài các nơi khô-khan để kiếm chỗ nghỉ. Kiếm không được, thì nó nói rằng: Ta sẽ trở về nhà ta là nơi ta mới ra khỏi. 25 Nó trở về, thấy nhà quét sạch và dọn-dẹp tử-tế, 26 bèn đi rủ bảy quỉ khác dữ hơn mình vào nhà mà ở; vậy, số-phận người nầy lại khốn-khổ hơn phen trước.

27 Đức Chúa Jêsus đương phán những đều ấy, có một người đờn-bà ở giữa dân-chúng cất tiếng thưa rằng: Phước cho dạ đã mang Ngài và vú đã cho Ngài bú! 28 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Những kẻ nghe và giữ lời Đức Chúa Trời còn có phước hơn!

29 Khi dân-chúng nhóm lại đông lắm, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Dòng-dõi nầy là dòng-dõi độc-ác; họ xin một dấu lạ, song sẽ không cho dấu lạ nào khác hơn dấu lạ của Giô-na. 30 Vì Giô-na là dấu lạ cho dân thành Ni-ni-ve, thì cũng một thể ấy, Con người sẽ là dấu lạ cho dòng-dõi nầy. 31 Đến ngày phán-xét, nữ-hoàng Nam-phương sẽ đứng dậy với người của dòng-dõi nầy và lên án họ, vì người từ nơi đầu-cùng đất đến nghe lời khôn-ngoan vua Sa-lô-môn, mà nầy, ở đây có Đấng hơn vua Sa-lô-môn! 32 Đến ngày phán-xét, dân thành Ni-ni-ve sẽ đứng dậy với người của dòng-dõi nầy và lên án họ, vì dân ấy đã nghe lời Giô-na giảng-dạy và ăn-năn; mà nầy, ở đây có Đấng hơn Giô-na!

33 Không ai thắp đèn mà để chỗ

— 84 —