Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1238

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
8: 18
9 : 2
CÔNG-VỤ CÁC SỨ-ĐỒ

18 Si-môn thấy bởi các sứ-đồ đặt tay lên thì có ban Đức Thánh-Linh xuống, bèn lấy bạc dâng cho, mà nói rằng: 19 Cũng hãy cho tôi quyền-phép ấy, để tôi đặt tay trên ai thì nấy được nhận lấy Đức Thánh-Linh. 20 Nhưng Phi-e-rơ trả lời rằng: Tiền-bạc ngươi hãy hư-mất với ngươi, vì ngươi tưởng lấy tiền-bạc mua được sự ban-cho của Đức Chúa Trời! 21 Ngươi chẳng có phần hoặc số trong việc nầy; vì lòng ngươi chẳng ngay-thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. 22 Vậy, hãy ăn-năn đều ác mình, và cầu-nguyện Chúa, hầu cho ý-tưởng của lòng ngươi đó họa-may được tha cho. 23 Vì ta thấy ngươi đương ở trong mật đắng và trong xiềng tội-ác. 24 Si-môn trả lời rằng: Xin chính mình các ông hãy cầu-nguyện Chúa cho tôi, hầu cho tôi chẳng mắc phải đều ông nói đó.

25 Sau khi Phi-e-rơ và Giăng đã làm chứng và giảng đạo Chúa như thế, thì trở về thành Giê-ru-sa-lem, vừa đi vừa giảng Tin-lành trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.

Người Ê-thi-ô-bi trở lại đạo

26 Bấy giờ, có một thiên-sứ của Chúa phán cùng Phi-líp rằng Hãy chờ dậy đi qua phía nam, trên con đường từ thành Giê-ru-sa-lem xuống thành Ga-xa. Đường ấy vắng-vẻ. 27 Người chờ dậy và đi. Kìa, có một hoạn-quan Ê-thi-ô-bi, làm quan hầu của Can-đác, nữ-vương nước Ê-thi-ô-bi, coi-sóc hết cả kho-tàng bà, đã đến thành Giê-ru-sa-lem để thờ-phượng, 28 khi trở về, ngồi trên xe mà đọc sách tiên-tri Ê-sai. 29 Đức Thánh-Linh phán cùng Phi-líp rằng: Hãy lại gần và theo kịp xe đó. 30 Phi-líp chạy đến, nghe người Ê-thi-ô-bi đọc sách tiên-tri Ê-sai, thì nói rằng: Ông hiểu lời mình đọc đó chăng? 31 Hoạn-quan trả lời rằng: Nếu chẳng ai dạy cho tôi, thể nào tôi hiểu được? Người bèn mời Phi-líp lên xe ngồi kề bên.

32 Vả, chỗ người đọc trong Kinh-thánh là đoạn nầy:

Người đã bị kéo đi như con chiên đến hàng làm thịt,
Lại như chiên con câm trước mặt kẻ hớt lông,
Người chẳng mở miệng.
33 Trong khi người hèn-hạ thì sự đoán-xét Người đã bị cất đi.
Còn ai sẽ kể đời của Người?
Vì sự sống Người đã bị rút khỏi đất rồi.[1]

34 Hoạn-quan cất tiếng nói cùng Phi-líp rằng: Tôi xin hỏi ông, đấng tiên-tri đã nói đều đó về ai? Có phải nói về chính mình người chăng, hay là về người nào khác? 35 Phi-líp bèn mở miệng, bắt đầu từ chỗ Kinh-thánh đó mà rao-giảng Đức Chúa Jêsus cho người. 36 Hai người đương đi dọc đường, gặp chỗ có nước, hoạn-quan nói rằng: Nầy, nước đây, có sự gì ngăn-cấm tôi chịu phép báp-têm chăng?[2] 38 Người biểu dừng xe lại; rồi cả hai đều xuống nước, và Phi-líp làm phép báp-têm cho hoạn-quan. 39 Khi ở dưới nước lên, thì Thánh-Linh của Chúa đem Phi-líp đi; hoạn-quan chẳng thấy người nữa, cứ hớn-hở đi đường. 40 Còn Phi-líp thì người ta thấy ở trong thành A-xốt; từ đó người đi đến thành Sê-sa-rê, cũng giảng Tin-lành khắp những thành nào mình đã ghé qua.

Sau-lơ trở lại đạo

91 Bấy giờ, Sau-lơ chỉ hăng ngăm-đe và chém-giết môn-đồ của Chúa không thôi, đến cùng thầy cả thượng-phẩm, 2 xin người những bức thơ để gởi cho các nhà hội thành Đa-mách, hầu cho hễ gặp người nào thuộc về đạo, bất kỳ đờn-ông đờn-bà, thì trói


  1. Ê-sai 53:7, 8.
  2. Có nhiều bản cũ thêm câu 37 rằng: Phi-líp nói: Nếu ông hết lòng tin, đều đó có thể được. Hoạn-quan trả lời rằng: Tôi tin rằng Đức Chúa Jêsus-Christ là Con Đức Chúa Trời.
— 150 —