Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1287

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
THƠ THỨ NHỨT CỦA PHAO-LÔ
GỞI CHO NGƯỜI
CÔ-RINH-TÔ

I. — Tiểu-dẫn
(1: 1-9)

Lời đạt và chào-thăm

11 Phao-lô, theo ý Đức Chúa Trời, được gọi làm sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ, cùng Sốt-then, anh em chúng ta, 2 gởi cho Hội-thánh Đức Chúa Trời tại thành Cô-rinh-tô, tức là cho những người đã được nên thánh trong Đức Chúa Jêsus-Christ, được gọi làm thánh-đồ, lại cho mọi người bất luận ở nơi nào, cầu-khẩn danh Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, là Chúa của những người ấy và của chúng ta: 3 nguyền xin anh em được ân-điển và sự bình-an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus-Christ!

Lời tạ ơn

4 Tôi hằng vì anh em tạ ơn Đức Chúa Trời, bởi cớ anh em đã được Đức Chúa Trời ban ơn trong Đức Chúa Jêsus-Christ; 5 vì chưng anh em đã được dư-dật về mọi đều ban cho, cả lời nói và sự hiểu-biết, 6 như lời chứng về Đấng Christ đã được vững-bền ở giữa anh em. 7 Anh em đang trông-đợi kỳ Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta hiện đến, cũng chẳng thiếu một ơn nào. 8 Ngài sẽ khiến anh em được vững-bền đến cuối-cùng, để khỏi bị quở-trách trong ngày của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta. 9 Đức Chúa Trời là thành-tín, Ngài đã gọi anh em được thông-công với Con Ngài là Đức Chúa Jêsus-Christ, Chúa chúng ta.

II. — Sự phe-đảng và gương xấu trong Hội-thánh Cô-rinh-tô
(Từ 1: 10 đến 6: 20)

Khuyên phải hiệp làm một

10 Hỡi anh em, tôi nhơn danh Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, khuyên anh em thảy đều phải đồng một tiếng nói với nhau, chớ phân-rẽ nhau ra, nhưng phải hiệp một ý một lòng cùng nhau. 11 Vì, hỡi anh em, bởi người nhà Cơ-lô-ê, tôi có được tin rằng trong anh em có sự tranh-cạnh. 12 Tôi có ý nói rằng trong anh em mỗi người nói như vầy: Ta là môn-đồ của Phao-lô; — ta là của A-bô-lô; — ta là của Sê-pha, — ta là của Đấng Christ. 13 Đấng Christ bị phân-rẽ ra sao? Có phải Phao-lô đã chịu đóng đinh trên cây thập-tự thế cho anh em, hay là anh em đã nhơn danh Phao-lô mà chịu phép báp-têm sao? 14 Tôi tạ ơn Đức Chúa Trời, vì ngoài Cơ-rít-bu và Gai-út, tôi chưa từng làm phép báp-têm cho ai trong anh em, 15 hầu cho chẳng ai nói rằng anh em đã nhơn danh tôi mà chịu phép báp-têm. 16 Tôi cũng đã làm phép báp-têm cho người nhà Sê-pha-na; ngoài nhà đó, tôi chẳng biết mình đã làm phép báp-têm cho ai nữa.

Sự dồ-dại về thập-tự-giá làm cho sự khôn-ngoan thế-gian bị thua

17 Thật vậy, Đấng Christ đã sai tôi, chẳng phải để làm phép báp-têm đâu, nhưng để rao-giảng Tin-lành, và chẳng dùng sự khôn-khéo mà giảng, kẻo thập-tự-giá của Đấng Christ ra

— 199 —