Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1303

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
15 : 32
15 : 58
I CÔ-RINH-TÔ

em, tôi chết hằng ngày, thật cũng như anh em là sự vinh-hiển cho tôi trong Đức Chúa Jêsus-Christ, là Chúa chúng ta. 32 Nếu tôi theo cách loài người mà đã đánh cùng các loài thú ở thành Ê-phê-sô, thì có ích gì cho tôi? Nếu kẻ chết chẳng sống lại, thì hãy ăn, hãy uống, vì ngày mai chúng ta sẽ chết! 33 Anh em chớ mắc lừa: bạn-bè xấu làm hư thói-nết tốt. 34 Hãy tỉnh-biết, theo cách công-bình, và chớ phạm tội; vì có người không biết Đức Chúa Trời chút nào, tôi nói vậy để anh em hổ-thẹn.

Chất của thân-thể người sống lại

35 Nhưng có kẻ sẽ nói rằng: Người chết sống lại thể nào, lấy xác nào mà trở lại? 36 Hỡi kẻ dại kia, vật gì ngươi gieo, nếu không chết đi trước đã, thì không sống lại được. 37 Còn như vật ngươi gieo, ấy không phải là chính hình-thể sẽ sanh ra, chẳng qua là một cái hột, như hột lúa mì hay là hột giống nào khác. 38 Đức Chúa Trời cho nó hình-thể tùy ý Ngài lấy làm tốt, mỗi một hột giống, cho một hình-thể riêng. 39 Mọi xác-thịt chẳng phải là đồng một xác-thịt; nhưng xác-thịt loài người khác, xác-thịt loài thú khác, loài chim khác, loài cá khác. 40 Lại cũng có hình-thể thuộc về trời, hình-thể thuộc về đất, nhưng vinh-quang của hình-thể thuộc về trời với vinh-quang của hình-thể thuộc về đất thì khác nhau. 41 Vinh-quang của mặt trời khác, vinh-quang của mặt trăng khác, vinh-quang của ngôi sao khác; vinh-quang của ngôi sao nầy với vinh-quang của ngôi sao kia cũng khác.

42 Sự sống lại của kẻ chết cũng như vậy. Thân-thể đã gieo ra là hay hư-nát, mà sống lại là không hay hư-nát; 43 đã gieo ra là nhục, mà sống lại là vinh; đã gieo ra là yếu, mà sống lại là mạnh; 44 đã gieo ra là thể huyết-khí, mà sống lại là thể thiêng-liêng. Nếu đã có thể huyết-khí, thì cũng có thể thiêng-liêng; 45 ấy vậy, có lời chép rằng: Người thứ nhứt là A-đam đã nên linh-hồn sống.[1] A-đam sau hết là thần ban sự sống. 46 Nhưng chẳng phải thể thiêng-liêng đến trước, ấy là thể huyết-khí; rồi thể thiêng-liêng đến sau. 47 Người thứ nhứt bởi đất mà ra, là thuộc về đất, người thứ hai bởi trời mà ra. 48 Người thuộc về đất thể nào, thì những kẻ thuộc về đất cũng thể ấy; người thuộc về trời thể nào, thì những kẻ thuộc về trời cũng thể ấy. 49 Như chúng ta đã mang ảnh-tượng của người thuộc về đất, thì chúng ta cũng sẽ mang ảnh-tượng của người thuộc về trời.

Sự biến-hóa và thắng-trận sau-cùng

50 Hỡi anh em, tôi đoán-quyết rằng thịt và máu chẳng hưởng nước Đức Chúa Trời được, và sự hay hư-nát không hưởng sự không hay hư-nát được. 51 Nầy là sự mầu-nhiệm tôi tỏ cho anh em: Chúng ta không ngủ hết, nhưng hết thảy đều sẽ biến-hóa, 52 trong giây-phút, trong nháy mắt, lúc tiếng kèn chót; vì kèn sẽ thổi, kẻ chết đều sống lại được không hay hư-nát, và chúng ta đều sẽ biến-hóa. 53 Vả, thể hay hư-nát nầy phải mặc lấy sự không hay hư-nát, và thể hay chết nầy phải mặc lấy sự không hay chết. 54 Khi nào thể hay hư-nát nầy mặc lấy sự không hay hư-nát, thể hay chết nầy mặc lấy sự không hay chết, thì được ứng-nghiệm lời Kinh-thánh rằng: Sự chết đã bị nuốt mất trong sự thắng.[2] 55 Hỡi sự chết, sự thắng của mầy ở đâu? Hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu?[3] 56 Cái nọc sự chết là tội-lỗi, sức-mạnh tội-lỗi là luật-pháp. 57 Nhưng, tạ ơn Đức Chúa Trời đã cho chúng ta sự thắng, nhờ Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta.

58 Vậy, hỡi anh em yêu-dấu của tôi, hãy vững-vàng chớ rúng-động,


  1. Sáng-thế ký 2:7.
  2. Ê-sai 25 :8.
  3. Ô-sê 13: 14.
— 215 —