Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1328

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
4 : 26
5 : 22
Ê-PHÊ-SÔ

ta làm chi-thể cho nhau. 26 Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm-giận cho đến khi mặt trời lặn, 27 và đừng cho ma-quỉ nhơn dịp. 28 Kẻ vốn hay trộm-cắp chớ trộm-cắp nữa; nhưng thà chịu khó, chính tay mình làm nghề lương-thiện, đặng có vật chi giúp cho kẻ thiếu-thốn thì hơn. 29 Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích-lợi cho kẻ nghe đến.

30 Anh em chớ làm buồn cho Đức Thánh-Linh của Đức Chúa Trời, vì nhờ Ngài anh em được ấn-chứng đến ngày cứu-chuộc. 31 Phải bỏ khỏi anh em những sự cay-đắng, buồn-giận, tức mình, kêu-rêu, mắng-nhiếc, cùng mọi đều hung-ác. 32 Hãy ở với nhau cách nhơn-từ, đầy-dẫy lòng thương-xót, tha-thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha-thứ anh em trong Đấng Christ vậy.

Sự yêu-thương, thánh-sạch, và sự khôn-khéo của con-cái Đức Chúa Trời

51 Vậy anh em hãy trở nên kẻ bắt chước Đức Chúa Trời như con-cái rất yêu-dấu của Ngài; 2 hãy bước đi trong sự yêu-thương, cũng như Đấng Christ đã yêu-thương anh em, và vì chúng ta phó chính mình Ngài cho Đức Chúa Trời làm của dâng và của tế-lễ, như một thức hương có mùi thơm.

3 Phàm những sự gian-dâm, hoặc sự ô-uế, hoặc sự tham-lam, cũng chớ nên nói đến giữa anh em, theo như cách xứng-đáng cho các thánh-đồ. 4 Chớ nói lời tục-tỉu, chớ giễu-cợt, chớ giả-ngộ tầm-phào, là những đều không đáng, nhưng thà cảm-tạ ơn Chúa thì hơn. 5 Vì anh em phải biết rõ rằng kẻ gian-dâm, ô-uế, tham-lam, tức là kẻ thờ hình-tượng, không một kẻ nào được dự phần kế-nghiệp của nước Đấng Christ và Đức Chúa Trời. 6 Đừng để cho ai lấy lời giả-trá phỉnh-dỗ anh em; vì ấy là nhơn những đều đó mà cơn thạnh-nộ của Đức Chúa Trời giáng trên các con bạn-nghịch. 7 Vậy, chớ có thông-đồng đều chi với họ hết.

8 Vả, lúc trước anh em đương còn tối-tăm, nhưng bây giờ đã nên người sáng-láng trong Chúa. Hãy bước đi như các con sáng-láng; 9 vì trái của sự sáng-láng ở tại mọi đều nhơn-từ, công-bình và thành-thật. 10 Hãy xét đều chi vừa lòng Chúa, 11 và chớ dự vào công-việc vô-ích của sự tối-tăm, thà quở-trách chúng nó thì hơn; 12 vì dầu nói đến đều mà những người đó làm cách kín-giấu, cũng đã là hổ-thẹn rồi. 13 Nhưng hết thảy mọi sự đã bị quở-trách đều được tỏ ra bởi sự sáng; phàm đều chi đã tỏ ra thì trở nên sự sáng vậy. 14 Cho nên có chép rằng: Ngươi đương ngủ, hãy thức, hãy vùng dậy từ trong đám người chết, thì Đấng Christ sẽ chiếu sáng ngươi.

15 Vậy, hãy giữ cho khéo về sự ăn-ở của anh em, chớ xử mình như người dại-dột, nhưng như người khôn-ngoan. 16 Hãy lợi-dụng thì-giờ, vì những ngày là xấu. 17 Vậy chớ nên như kẻ dại-dột, nhưng phải hiểu rõ ý-muốn của Chúa là thế nào. 18 Đừng say rượu, vì rượu xui cho luông-tuồng; nhưng phải đầy-dẫy Đức Thánh-Linh. 19 Hãy lấy ca-vịnh, thơ-thánh, và bài hát thiêng-liêng mà đối-đáp cùng nhau, và hết lòng hát mừng ngợi-khen Chúa. 20 Hãy thường thường nhơn danh Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, vì mọi sự tạ ơn Đức Chúa Trời, là Cha chúng ta.

21 Hãy kính-sợ Đấng Christ mà vâng-phục nhau.

Bổn-phận vợ chồng đối với nhau

22 Hỡi kẻ làm vợ, phải vâng-phục chồng mình như vâng-phục Chúa,

— 240 —