Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1351

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
5 : 8
6 : 7
I TI-MÔ-THÊ

8 Ví bằng có ai không săn-sóc đến bà-con mình, nhứt là không săn-sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức-tin, lại xấu hơn người không tin nữa.

9 Cho được ghi tên vào sổ đờn-bà góa, thì người đờn-bà phải đủ sáu mươi tuổi, vốn chỉ có một chồng mà thôi, 10 phải là người được tiếng khen vì việc phước-đức mình, như đã nuôi con-cái, đãi-đằng khách lạ, rửa chơn thánh-đồ, cứu-giúp kẻ khốn-nạn, và làm đủ các việc phước-đức. 11 Nhưng hãy từ-chối những đờn-bà góa còn trẻ quá; vì lúc thú-vui xui họ lìa khỏi Đấng Christ, thì họ muốn lấy chồng, 12 bội lời thệ-ước ban đầu mà chuốc lấy đều quở-trách vào mình. 13 Đó là vì họ hay ở không, quen thói chạy nhà nầy sang nhà khác; nào những họ ở không thôi đâu, lại còn thày-lay thóc-mách, hay nói những việc không đáng nói nữa. 14 Vậy ta muốn những gái góa còn trẻ nên lấy chồng, sanh con-cái, cai-trị nhà mình, khỏi làm cớ cho kẻ thù-nghịch nói xấu. 15 Vì đã có một vài bà góa bội đi mà theo quỉ Sa-tan.

16 Nếu tín-đồ nào có đờn-bà góa trong nhà mình, thì phải giúp-đỡ họ, cho khỏi lụy đến Hội-thánh, hầu cho Hội-thánh có thể giúp-đỡ những người thật góa.

Quyền-lợi các trưởng-lão

17 Các trưởng-lão khéo cai-trị Hội-thánh thì mình phải kính-trọng bội-phần, nhứt là những người chịu chức rao-giảng và dạy-dỗ. 18 Vì Kinh-thánh rằng: Ngươi chớ khớp miệng con bò đương đạp lúa[1]; và người làm công thì đáng được tiền công mình. 19 Đừng chấp một cái đơn nào kiện một trưởng-lão mà không có hai hoặc ba người làm chứng. 20 Kẻ có lỗi, hãy quở-trách họ trước mặt mọi người, để làm cho kẻ khác sợ.

Các qui-tắc khác

21 Trước mặt Đức Chúa Trời, trước mặt Đức Chúa Jêsus-Christ, và trước mặt các thiên-sứ được chọn, ta răn-bảo con giữ những đều đó, đừng in trí trước, phàm việc gì cũng chớ tây-vị bên nào. 22 Đừng vội-vàng đặt tay trên ai, chớ hề nhúng vào tội-lỗi kẻ khác; hãy giữ mình cho thanh-sạch.

23 Đừng chỉ uống nước luôn; nhưng phải uống một ít rượu, vì cớ tì-vị con, và con hay khó-ở.

24 Có người thì tội-lỗi bị bày-tỏ và chỉ người đó ra trước khi phán-xét; còn có người thì sau rồi mới bị bày-tỏ ra. 25 Các việc lành cũng vậy: có việc thì bày ra, lại có việc thì không bày ra, mà sau rồi cũng không giấu-kín được.

Kẻ đầy-tớ

61 Hết thảy những kẻ dưới ách đầy-tớ phải coi chủ mình là đáng trọng mọi đàng, hầu cho danh-hiệu và đạo-lý của Đức Chúa Trời khỏi bị làm trò cho người phạm-thượng. 2 Ai có chủ là tín-đồ, thì không nên lấy cớ anh em mà khinh-dể, nhưng phải càng hầu việc hơn, vì kẻ được công của mình là tín-đồ và người rất yêu-dấu. Đó là đều con phải dạy-dỗ khuyên-bảo họ.

Đoán-phạt các giáo-sư giả

3 Ví thử có người dạy-dỗ đạo khác, không theo lời có ích của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta và đạo-lý theo sự tin-kính, 4 thì người đó là lên mình kiêu-ngạo, không biết chi hết; nhưng có bịnh hay gạn-hỏi, cãi-lẫy, bởi đó sanh sự ghen-ghét, tranh-cạnh, gièm-chê, nghi-ngờ xấu-xa, 5 cùng những lời cãi lẽ hư-không của kẻ có lòng hư-xấu, thiếu mất lẽ thật, coi sự tin-kính như là nguồn lợi vậy.

Lòng tham của-cải

6 Vả, sự tin-kính cùng sự thỏa lòng, ấy là một lợi lớn. 7 Vì chúng ta ra


  1. Phục-truyền 25 : 4.
— 263 —