Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1358

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2 : 8
3 : 15
TÍT

mình con làm gương về việc lành cho họ, trong sự dạy-dỗ phải cho thanh-sạch, nghiêm-trang, 8 nói-năng phải lời, không chỗ trách được, đặng kẻ nghịch hổ-thẹn, không được nói xấu chúng ta đều chi.

9 Hãy khuyên những tôi-tớ phải vâng-phục chủ mình, phải làm đẹp lòng chủ trong mọi việc, chớ cãi-trả, 10 chớ ăn-cắp vật chi, nhưng phải hằng tỏ lòng trung-thành trọn-vẹn, để làm cho tôn-quí đạo Đức Chúa Trời, là Cứu-Chúa chúng ta, trong mọi đường.

Ân-điển của Đức Chúa Trời

11 Vả, ân-điển Đức Chúa Trời hay cứu mọi người, đã được bày-tỏ ra rồi. 12 Ân ấy dạy chúng ta chừa-bỏ sự không tin-kính và tình-dục thế-gian, phải sống ở đời nầy theo tiết-độ, công-bình, nhơn-đức, 13 đương chờ-đợi sự trông-cậy hạnh-phước của chúng ta, và sự hiện ra của sự vinh-hiển Đức Chúa Trời lớn và Cứu-Chúa chúng ta, là Đức Chúa Jêsus-Christ, 14 là Đấng liều mình vì chúng ta, để chuộc chúng ta khỏi mọi tội và làm cho sạch, đặng lấy chúng ta làm một dân thuộc riêng về Ngài, là dân có lòng sốt-sắng về các việc lành.

15 Hãy dạy các đều đó, lấy quyền đầy-đủ mà khuyên-bảo quở-trách. Chớ để ai khinh-dể con.

Bổn-phận tín-đồ là người Đức Chúa Trời thương-xót

31 Hãy nhắc lại cho các tín-đồ phải vâng-phục những bậc cầm quyền chấp-chánh, phải vâng lời các bậc ấy, sẵn-sàng làm mọi việc lành, 2 chớ nói xấu ai, chớ tranh-cạnh, hãy dong-thứ, đối với mọi người tỏ ra một cách mềm-mại trọn-vẹn.

3 Vì chưng chúng ta ngày trước cũng ngu-muội, bội-nghịch, bị lừa-dối, bị đủ thứ tình-dục dâm-dật sai-khiến, sống trong sự hung-ác tham-lam, đáng bị người ta ghét và tự chúng ta cũng ghét lẫn nhau. 4 Nhưng từ khi lòng nhơn-từ của Đức Chúa Trời, là Cứu-Chúa chúng ta, và tình thương-yêu của Ngài đối với mọi người ta đã được bày ra, thì Ngài cứu chúng ta, 5 không phải cứu vì việc công-bình chúng ta đã làm, nhưng cứ theo lòng thương-xót Ngài, bởi sự rửa về sự lại-sanh và sự đổi mới của Đức Thánh-Linh 6 mà Ngài đã rải ra trên chúng ta cách dư-dật bởi Đức Chúa Jêsus-Christ, Cứu-Chúa chúng ta; 7 hầu cho chúng ta nhờ ơn Ngài được xưng công-bình, trở nên con kế-tự của Ngài trong sự trông-cậy của sự sống đời đời.

Tín-đồ nên làm việc lành

8 Lời nầy là chắc-chắn, ta muốn con nói quyết sự đó, hầu cho những kẻ đã tin Đức Chúa Trời lo chăm-chỉ làm việc lành: đó là đều tốt-lành và có ích cho mọi người. 9 Nhưng hãy lánh những đều cãi lẽ dại-dột, những gia-phổ, những sự cạnh-tranh nghị-luận về luật-pháp, vì mấy sự đó đều là vô-ích và hư-không. 10 Sau khi mình đã khuyên-bảo kẻ theo tà-giáo một hai lần rồi, thì hãy lánh họ, 11 vì biết rằng người như thế đã bội-nghịch mà cứ phạm tội, thì tự đoán-phạt lấy mình.

Các sự dặn-bảo khác

12 Đến chừng ta sẽ sai A-tê-ma hoặc Ti-chi-cơ đến cùng con, thì hãy vội-vả sang thành Ni-cô-bô-li nhập với ta; vì ta định qua mùa đông tại đó. 13 Hãy lo-liệu cho Xê-na, là thầy dạy luật, và A-bô-lô, đừng thiếu đồ chi hết, trong khi họ ra đi. 14 Những người bổn-đạo ta cũng phải học-tập chuyên làm việc lành, đặng giùm-giúp khi túng-ngặt, hầu cho họ khỏi đưng đi mà không ra trái.

15 Hết thảy những người ở cùng ta gởi lời thăm con. Chào-thăm những kẻ yêu chúng ta bởi lòng tin đạo.

Nguyền xin ân-điển ở với anh em hết thảy!

— 270 —