Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1394

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
THƠ CỦA
GIU-ĐE

Lời đạt và chào-thăm

1 Giu-đe, tôi-tớ của Đức Chúa Jêsus-Christ và em Gia-cơ, đạt cho những kẻ đã được kêu-gọi, được Đức Chúa Trời, là Cha, yêu-thương, và được Đức Chúa Jêsus-Christ giữ-gìn: 2 nguyền xin sự thương-xót, bình-an, yêu-mến thêm lên cho anh em!

Đạo giả và thầy dối

3 Hỡi kẻ rất yêu-dấu, vì tôi đã ân-cần viết cho anh em về sự cứu-rỗi chung của chúng ta, tôi tưởng phải làm đều đó, để khuyên anh em vì đạo mà tranh-chiến, là đạo đã truyền cho các thánh một lần đủ rồi. 4 Vì có mấy kẻ kia lẻn vào trong vòng chúng ta, là những kẻ bị định đoán-phạt từ lâu rồi, kẻ chẳng tin-kính đổi ơn Đức Chúa Trời chúng ta ra việc tà-ác, chối Đấng Chủ-tể và Chúa có một của chúng ta, là Đức Chúa Jêsus-Christ.

5 Dầu anh em đã học những đều nầy rồi, tôi cũng muốn nhắc lại cho anh em rằng, xưa kia Chúa giải-cứu dân mình ra khỏi xứ Ê-díp-tô, sau lại tiêu-diệt những kẻ không tin; 6 còn các thiên-sứ không giữ thứ bậc và bỏ chỗ riêng mình, thì Ngài đã dùng dây xích họ trong nơi tối-tăm đời đời, cầm-giữ lại để chờ sự phán-xét ngày lớn. 7 Lại như thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ cùng các thành lân-cận cũng buông theo sự dâm-dục và sắc lạ, thì đã chịu hình-phạt bằng lửa đời đời, làm gương để trước mặt chúng ta. 8 Nhưng mà chúng nó cũng như vậy, trong giấc mơ-màng làm ô-uế xác-thịt mình, khinh-dể quyền-phép rất cao và nói hỗn các Đấng tôn-trọng. 9 Vả, khi chính mình thiên-sứ-trưởng Mi-chen chống với ma-quỉ giành xác Môi-se, còn chẳng dám lấy lời nhiếc-móc mà đoán-phạt; người chỉ nói rằng: Cầu Chúa phạt ngươi! 10 Song những kẻ nầy, hễ đều gì không biết thì khinh-dể hết; và mọi đều chúng nó tự-nhiên mà biết cũng như con thú-vật vô-tri, thì dùng mà làm hư mình. 11 Khốn-nạn thay cho chúng nó, vì đã theo đường của Ca-in, lấy lòng tham lợi mà gieo mình vào sự sai-lạc của Ba-la-am; và bị hư-mất về sự phản-nghịch của Cô-rê.

12 Những kẻ đó là dấu-vít trong đám-tiệc anh em, nhứ người chăn chiên chỉ tưởng nuôi mình cho no-nê, không lo-sợ gì; như đám mây không nước, theo gió đưa đi đây đi đó, như cây tàn mùa thu, không có trái, hai lần chết, trốc lên bựt rễ; 13 như sóng cuồng dưới biển, sôi bọt ô-uế của mình; như sao đi lạc, sự tối-tăm mù-mịt đã dành cho chúng nó đời đời! 14 Ấy cũng vì họ mà Hê-nóc, là tổ bảy đời kể từ A-đam, đã nói tiên-tri rằng: 15 Nầy, Chúa ngự đến với muôn-vàn thánh, đặng phán-xét mọi người, đặng trách hết thảy những người không tin-kính về mọi việc không tin-kính họ đã phạm, cùng mọi lời sỉ-hổ mà những kẻ có tội không tin-kính đó đã nói nghịch cùng Ngài. 16 Ấy đều là những kẻ hay lằm-bằm, hay phàn-nàn luôn về số-phận mình, làm theo sự ham-muốn mình, miệng đầy những lời kiêu-căng, và vì lợi mà nịnh-hót người ta.

17 Nhưng anh em, là kẻ rất yêu-dấu, hãy nhớ lấy những lời mà các sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta đã nói trước. 18 Các sứ-đồ đó nói với anh em rằng, trong các thời-kỳ sau-rốt, sẽ có mấy người hay nhạo-

— 306 —