Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1398

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2: 18
3 : 9
KHẢI-HUYỀN

nào thắng, ta sẽ ban cho ma-na đương giấu-kín; và ta sẽ cho nó hòn sỏi trắng, trên đó có viết một tên mới, ngoài kẻ nhận lấy không ai biết đến.

Thơ cho Hội-thánh Thi-a-ti-rơ

18 Ngươi cũng hãy viết thơ cho thiên-sứ của Hội-thánh Thi-a-ti-rơ rằng:

Nầy là lời phán của Con Đức Chúa Trời, là Đấng mắt như ngọn lửa, và chơn như đồng sáng: 19 ta biết công-việc ngươi, lòng thương-yêu ngươi, đức-tin ngươi, sự hầu việc trung-tín ngươi, lòng nhịn-nhục ngươi, và công-việc sau-rốt ngươi còn nhiều hơn công-việc ban đầu nữa. 20 Nhưng đều ta trách ngươi, ấy là ngươi còn dung cho Giê-sa-bên, người nữ ấy xưng mình là tiên-tri, dạy-dỗ và phỉnh-phờ tôi-tớ ta, đặng rủ chúng nó phạm tà-dâm, và ăn thịt cúng thần-tượng. 21 Ta đã cho nó thì-giờ để ăn-năn, mà nó chẳng muốn ăn-năn đều tà-dâm nó! 22 Nầy, ta quăng nó trên giường đau-đớn, và phàm kẻ nào phạm tội tà-dâm với nó, mà không ăn-năn việc làm của nó, thì ta cũng quăng vào tai-nạn lớn. 23 Ta sẽ đánh chết con-cái nó; và mọi Hội-thánh sẽ rõ ta là Đấng dò biết lòng-dạ loài người; và ta sẽ tùy công-việc của mỗi người trong các ngươi mà báo lại. 24 Nhưng, với các ngươi là kẻ khác ở tại Thi-a-ti-rơ, chưa từng nhận lấy đạo đó và chưa biết đều sâu-hiểm của quỉ Sa-tan, như chúng vẫn nói, thì ta phán dặn rằng ta không gán cho các ngươi gánh nặng khác. 25 Chỉn các ngươi khá bền giữ những đều mình đã có, cho tới chừng ta đến.

26 Kẻ nào thắng, và giữ các việc của ta đến cuối-cùng, ta sẽ ban cho quyền trị các nước; 27 kẻ đó sẽ cai-trị bằng một cây gậy sắt, và sẽ phá tan các nước như đồ gốm, khác nào chính ta đã nhận quyền cai-trị đó nơi Cha ta. 28 Ta sẽ cho kẻ ấy ngôi sao mai. 29 Ai có tai, hãy nghe lời Đức Thánh-Linh phán cùng các Hội-thánh!

Thơ cho Hội-thánh Sạt-đe

31 Ngươi cũng hãy viết cho thiên-sứ của Hội-thánh Sạt-đe rằng:

Nầy là lời phán của Đấng có bảy vì thần Đức Chúa Trời và bảy ngôi sao: Ta biết công-việc ngươi; ngươi có tiếng là sống, nhưng mà là chết. 2 Hãy tỉnh-thức, và làm cho vững sự còn lại, là sự hầu chết; vì ta không thấy công-việc của ngươi là trọn-vẹn trước mặt Đức Chúa Trời ta. 3 Vậy hãy nhớ lại mình đã nhận và nghe đạo thể nào, thì giữ lấy, và ăn-năn đi. Nếu ngươi chẳng tỉnh-thức, ta sẽ đến như kẻ trộm, và ngươi không biết giờ nào ta đến bắt ngươi thình-lình. 4 Nhưng, ở Sạt-đe, ngươi còn có mấy người chưa làm ô-uế áo-xống mình: những kẻ đó sẽ mặc áo trắng mà đi cùng ta, vì họ xứng-đáng như vậy.

5 Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy. Ta sẽ không xóa tên người khỏi sách sự sống và sẽ nhận danh người trước mặt Cha ta, cùng trước mặt các thiên-sứ Ngài. 6 Ai có tai, hãy nghe lời Đức Thánh-Linh phán cùng các Hội-thánh!

Thơ cho Hội-thánh Phi-la-đen-phi

7 Ngươi cũng hãy viết cho thiên-sứ của Hội-thánh Phi-la-đen-phi rằng:

Nầy là lời phán của Đấng thánh, chơn-thật, là Đấng có chìa-khóa của Đa-vít, mở thì không ai đóng được, đóng thì không ai mở được: 8 Ta biết công-việc ngươi; nầy, ta đã mở trước mặt ngươi một cái cửa không ai đóng được; vì ngươi có ít năng-lực, mà đã giữ đạo ta, và chẳng chối danh ta. 9 Nầy, ta ban cho ngươi mấy kẻ trong những kẻ thuộc về hội quỉ Sa-tan, chúng nó xưng mình là người Giu-đa, mà kỳ thực không phải, nhưng chúng nó nói dối; nầy, ta sẽ khiến chúng nó đến sấp mình xuống dưới chơn ngươi, và sẽ cho chúng

— 310 —