Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1402

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
7 : 8
8 : 12
KHẢI-HUYỀN

Trong chi-phái Lê-vi, một vạn hai ngàn;

Trong chi-phái Y-sa-ca, một vạn hai ngàn;

8 Trong chi-phái Sa-bu-lôn, một vạn hai ngàn;

Trong chi-phái Giô-sép, một vạn hai ngàn;

Trong chi-phái Bên-gia-min một vạn hai ngàn đều được đóng ấn.

Phước thiên-đàng của những kẻ được chọn

9 Sự ấy đoạn, tôi nhìn xem, thấy vô-số người, không ai đếm được, bởi mọi nước, mọi chi-phái, mọi dân-tộc, mọi tiếng mà ra; chúng đứng trước ngôi và trước Chiên Con, mặc áo dài trắng, tay cầm nhành chà-là, 10 cất tiếng lớn kêu rằng:

Sự cứu-rỗi thuộc về Đức Chúa Trời ta, là Đấng ngự trên ngôi, và thuộc về Chiên Con.

11 Vả, hết thảy thiên-sứ đứng vòng chung-quanh ngôi và chung-quanh các trưởng-lão cùng bốn con sanh-vật, sấp mặt xuống trước ngôi, và thờ-lạy Đức Chúa Trời, 12 mà rằng:

A-men! Sự ngợi-khen, vinh-hiển, khôn-ngoan, chúc-tạ, tôn-quí, quyền-phép và sức-mạnh đều về Đức Chúa Trời chúng ta đời đời vô cùng! A-men.

13 Bấy giờ một trưởng-lão cất tiếng nói với tôi rằng: Những kẻ mặc áo dài trắng đó là ai, và bởi đâu mà đến? 14 Tôi thưa rằng: Lạy chúa, chúa biết đều đó. Người lại phán cùng tôi rằng: Đó là những kẻ ra khỏi cơn đại-nạn, đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con. 15 Ấy vì đó mà chúng được ở trước ngôi Đức Chúa Trời, và ngày đêm hầu việc Ngài trong đền Ngài; còn Đấng ngồi trên ngôi sẽ che-chở chúng dưới trại Ngài. 16 Chúng sẽ không đói, không khát nữa; cũng không có mặt trời, hoặc cơn nắng gắt nào hại đến mình. 17 Vì Chiên Con ở giữa ngôi sẽ chăn-giữ và đưa chúng đến những suối nước sống; Đức Chúa Trời sẽ lau hết nước mắt nơi mắt chúng.

Ấn thứ bảy: bảy ống loa. — Bốn vị thiên-sứ thổi loa

81 Khi Chiên Con mở ấn thứ bảy, trên trời yên-lặng chừng nửa giờ. 2 Tôi thấy bảy vị thiên-sứ đứng trước mặt Đức Chúa Trời, và có người trao cho bảy ống loa. 3 Đoạn, một vị thiên-sứ khác đến, đứng bên bàn-thờ, người cầm lư-hương vàng, và được nhiều hương, để dâng hương ấy trên bàn-thờ bằng vàng ở trước ngôi với các lời cầu-nguyện của mọi thánh-đồ. 4 Khói hương từ tay thiên-sứ bay lên trước mặt Đức Chúa Trời, với những lời cầu-nguyện của các thánh-đồ. 5 Thiên-sứ lấy lư-hương, dùng lửa nơi bàn-thờ bỏ đầy vào, rồi quăng xuống đất: liền có sấm-sét, các tiếng, chớp nhoáng và đất động.

6 Bảy vị thiên-sứ cầm bảy ống loa bèn sửa-soạn thổi.

7 Vị thứ nhứt thổi loa, thì có mưa đá và lửa pha với huyết bị quăng xuống đất. Một phần ba đất bị cháy, một phần ba loài cây bị cháy, và mọi giống cỏ xanh đều bị cháy.

8 Vị thiên-sứ thứ nhì thổi loa; bèn có một khối tựa như hòn núi lớn toàn bằng lửa bị ném xuống biển. Một phần ba biển biến ra huyết, 9 một phần ba sanh-vật trong biển chết hết, và một phần ba tàu-bè cũng bị hủy hết.

10 Vị thiên-sứ thứ ba thổi loa, thì một ngôi sao lớn ở trên trời rơi xuống, cháy có ngọn như một bó đuốc; ngôi sao ấy rơi vào một phần ba các sông lớn và các suối nước. 11 Tên ngôi sao đó là Ngải-cứu, một phần ba nước biến ra như mùi ngải-cứu, và làm chết mất nhiều người ta, vì đã biến thành ra đắng.

12 Vị thiên-sứ thứ tư thổi loa, thì một phần ba mặt trời bị hại, một

— 314 —