Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1404

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
10 : 1
11 : 11
KHẢI-HUYỀN

Giăng nuốt sách của thiên-sứ cho

101 Đoạn, tôi lại thấy một vị thiên-sứ khác sức mạnh lắm, ở từ trời xuống, có đám mây bao-bọc lấy. Trên đầu người có mống; mặt người giống như mặt trời và chơn như trụ lửa. 2 Người cầm nơi tay một quyển sách nhỏ mở ra: người để chơn hữu mình trên biển, chơn tả mình trên đất, 3 và kêu lên một tiếng lớn, như tiếng sư-tử rống; khi kêu tiếng đó rồi thì bảy tiếng sấm rền lên. 4 Lại khi bảy tiếng sấm rền lên rồi, tôi có ý chép lấy, nhưng tôi nghe một tiếng ở từ trời đến phán rằng: Hãy đóng ấn những đều bảy tiếng sấm đã nói, và đừng chép làm chi.

5 Bấy giờ vị thiên-sứ mà tôi đã thấy đứng trên biển và trên đất, giơ tay hữu lên trời, 6 chỉ Đấng hằng sống đời đời, là Đấng đã dựng nên trời cùng muôn vật trên trời, dựng nên đất cùng muôn vật dưới đất, dựng nên biển cùng muôn vật trong biển, mà thề rằng không còn có thì-giờ nào nữa; 7 nhưng đến ngày mà vị thiên-sứ thứ bảy cho nghe tiếng mình và thổi loa, thì sự mầu-nhiệm Đức Chúa Trời sẽ nên trọn, như Ngài đã phán cùng các tôi-tớ Ngài, là các đấng tiên-tri.

8 Tiếng mà tôi đã nghe đến từ trời, lại nói cùng tôi và bảo rằng: Hãy đi, lấy quyển sách nhỏ mở ra trong tay vị thiên-sứ đương đứng trên biển và đất. 9 Vậy, tôi đi tới vị thiên-sứ và xin người cho tôi quyển sách nhỏ. Người phán: Ngươi hãy lấy và nuốt đi; nó sẽ đắng trong bụng ngươi, nhưng trong miệng ngươi nó sẽ ngọt như mật. 10 Tôi lấy quyển sách nhỏ khỏi tay vị thiên-sứ và nuốt đi; trong miệng tôi nó ngọt như mật, nhưng khi tôi nuốt rồi, thì đắng ở trong bụng. 11 Có lời phán cùng tôi rằng: Ngươi còn phải nói tiên-tri về nhiều dân, nhiều nước, nhiều tiếng và nhiều vua nữa.

Hai người làm chứng bị giết và được sống lại

111 Bấy giờ có người ban cho tôi một cây lau giống như cây gậy, và biểu tôi rằng: Hãy đứng dậy, đo đền-thờ Đức Chúa Trời, bàn-thờ, và những kẻ thờ-lạy tại đó. 2 Còn sân ngoài đền-thờ thì hãy để nó ra ngoài, đừng đo làm chi; vì chỗ đó đã phó cho dân ngoại, họ sẽ giày-đạp thành thánh đủ bốn mươi hai tháng. 3 Ta sẽ cho hai người làm chứng ta mặc áo bao gai đi nói tiên-tri trong một ngàn hai trăm sáu mươi ngày.

4 Hai người làm chứng ấy tức là hai cây ô-li-ve và hai chơn-đèn đứng trước mặt Chúa của thế-gian. 5 Nếu ai muốn làm hại hai người đó, thì có lửa ra từ miệng hai người thiêu-nuốt kẻ thù-nghịch mình: kẻ nào muốn làm hại hai người thì phải bị giết như vậy. 6 Hai người có quyền đóng trời lại, để cho trời không mưa trong những ngày mình nói tiên-tri; hai người lại có quyền biến nước thành huyết và khiến các thứ tai-nạn làm hại trên đất, lúc nào muốn làm cũng được cả.

7 Khi hai người đã làm chứng xong rồi, có con thú dưới vực sâu lên, sẽ chiến-đấu cùng hai người; thú ấy sẽ thắng và giết đi. 8 Thây hai người sẽ còn lại trên đường cái của thành lớn, gọi bóng là Sô-đôm và Ê-díp-tô, tức là nơi mà Chúa hai người cũng đã bị đóng đinh trên thập-tự-giá. 9 Người ta ở các dân-tộc, các chi-phái, các tiếng, các nước sẽ trông thấy thây hai người trong ba ngày rưỡi, và chúng sẽ không cho chôn những thây ấy trong mồ. 10 Các dân-sự trên đất sẽ vui-mừng hớn-hở về hai người, và gởi lễ-vật cho nhau, bởi hai tiên-tri đó đã khuấy-hại dân-sự trên đất.

11 Nhưng, sau ba ngày rưỡi ấy, có sanh-khí từ Đức Chúa Trời đến nhập

— 316 —