Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1411

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
18: 15
19 : 9
KHẢI-HUYỀN

khỏi ngươi; người ta sẽ không hề tìm thấy nữa. 15 Các nhà buôn đó đã nhờ Ba-by-lôn làm nên giàu, sẽ đứng cách xa, vì e phải chia khổ cùng nó; họ sẽ than-khóc và buồn-rầu, mà rằng: 16 Khốn thay! Khốn thay! thành lớn kia, đã từng mặc vải gai mịn, màu tía và màu điều, rực-rỡ những vàng ngọc cùng hột châu! Trong một giờ, sự giàu-có sang-trọng dường bao đã biến mất hết!

17 Phàm những lái tàu, những người đi biển, và thủy-thủ, những kẻ buôn-bán trên mặt biển, đều đứng cách xa; 18 khi thấy khói của sự cháy thành thì cùng kêu lên rằng: Có thành nào đã được như thành lớn nầy ư? 19 Chúng lấy bụi rắc lên đầu mình, thương-khóc than-vãn, mà rằng: Khốn thay! Khốn thay! thành lớn nầy đã lấy sự giàu-có mình làm giàu cho mọi kẻ có tàu trên biển, mà trong một giờ, đã hóa thành một chỗ hoang-vu!

20 Hỡi trời, hãy vui-mừng về việc nó đi, và các thánh, các sứ-đồ, các tiên-tri, cũng hãy mừng-rỡ đi; vì Đức Chúa Trời đã xử công-bình cho các ngươi trong khi Ngài xét-đoán nó.

21 Bấy giờ một vị thiên-sứ rất mạnh lấy một hòn đá như cối-xay lớn quăng xuống biển mà rằng: Ba-by-lôn là thành lớn cũng sẽ bị quăng mạnh xuống như vậy, và không ai tìm thấy nó nữa. 22 Không ai còn nghe thấy nơi ngươi những tiếng kẻ khảy đờn cầm, kẻ đánh nhạc, kẻ thổi sáo và thổi kèn nữa. Ở đó cũng sẽ không thấy có thợ nào nữa, dầu nghề gì mặc lòng, và tiếng cối-xay cũng không nghe nữa. 23 Ánh sáng đèn sẽ không chiếu nơi đó nữa, và người ta cũng chẳng còn nghe tiếng vợ chồng mới cưới, bởi vì các nhà buôn của ngươi đều là kẻ tôn-trọng trên đất, bởi vì mọi nước đều bị tà-thuật ngươi lừa-dối. 24 Ấy chính trong thành nầy, mà đã tìm thấy huyết các đấng tiên-tri, các thánh-đồ, và hết thảy những kẻ đã bị giết trong thế-gian.

Bài ca khen-ngợi vì hủy-phá thành Ba-by-lôn

191 Sự đó đoạn, tôi nghe ở trên trời như có tiếng lớn của lũ đông lắm rằng:

A-lê-lu-gia![1] Sự cứu-chuộc, vinh-hiển, quyền-phép đều thuộc về Đức Chúa Trời chúng ta. 2 Vì những sự phán-xét của Ngài đều chơn-thật và công-bình: Ngài đã đoán-phạt đại dâm-phụ nó lấy đều dâm-loạn làm hư-hỏng thế-gian, và Ngài đã báo thù huyết của các tôi-tớ Ngài đã bị tay con dâm-phụ đó làm đổ ra.

3 Chúng lại nói một lần thứ hai rằng: A-lê-lu-gia! Luồng khói nó bay lên đời đời.

4 Hai mươi bốn trưởng-lão cùng bốn con sanh-vật bèn mọp xuống thờ-lạy Đức Chúa Trời, là Đấng ngồi trên ngôi, mà rằng: A-men, A-lê-lu-gia! 5 Lại có tiếng từ ngôi đến rằng:

Hết thảy các ngươi là tôi-tớ Đức Chúa Trời chúng ta, vẫn kính-sợ Ngài, nhỏ hay lớn, đều hãy ngợi-khen Ngài!

Lễ cưới Chiên Con

6 Đoạn, tôi lại nghe có tiếng như một đám đông vô-số người, khác nào tiếng nước lớn hoặc như tiếng sấm dữ, mà rằng:

A-lê-lu-gia! Vì Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta, là Đấng Toàn-năng, đã cầm quyền cai-trị. 7 Chúng ta hãy hớn-hở vui-mừng, tôn-vinh Ngài; vì lễ cưới Chiên Con đã tới, và vợ Ngài đã sửa-soạn, 8 đã cho người được mặc áo sáng-láng tinh-sạch bằng vải gai mịn (vải gai mịn tức là công-việc công-bình của các thánh-đồ).

9 Thiên-sứ phán cùng tôi rằng: Hãy


  1. A-lê-lu-gia là tiếng Hê-bơ-rơ, nghĩa là ngợi-khen Đức Giê-hô-va.
— 323 —