Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/186

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
15 : 26
16 : 7
DÂN-SỐ KÝ

lửa dâng cho Đức Giê-hô-va, luôn với của-lễ chuộc tội đặng chữa sự lầm-lỡ mình. 26 Cả hội dân Y-sơ-ra-ên và khách ngoại-bang kiều-ngụ trong dân đó sẽ được tha tội, vì là bởi lầm-lỡ mà cả dân-sự đã phạm tội.

27 Nhược bằng chỉ một người lầm-lỡ phạm tội, thì người đó phải dâng một con dê cái giáp năm làm của-lễ chuộc tội; 28 thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người đã lầm-lỡ mà phạm tội như vậy trước mặt Đức Giê-hô-va, và khi đã làm lễ chuộc tội cho người, thì người sẽ được tha. 29 Khi lầm-lỡ mà phạm tội, thì sẽ có đồng một luật-lệ cho các ngươi, hoặc là người sanh giữa dân Y-sơ-ra-ên hay là khách kiều-ngụ trong dân đó. 30 Nhưng ai cố-ý phạm tội, hoặc người sanh trong xứ, hay là khách ngoại-bang, thì ai đó khinh-bỉ Đức Giê-hô-va; người sẽ bị truất khỏi dân-sự mình, 31 vì người đã khinh-bỉ lời Đức Giê-hô-va và trái mạng của Ngài: người hẳn sẽ bị truất-diệt, tội gian-ác người đổ lại trên mình người.

Người phạm ngày sa-bát bị phạt xử-tử

32 Vả, dân Y-sơ-ra-ên đương ở tại đồng vắng, gặp một người lượm củi trong ngày sa-bát; 33 những kẻ gặp người đương lượm củi dẫn người đến Môi-se, A-rôn, và cả hội-chúng. 34 Họ bắt người giam tù, vì đều phải làm cho người chưa nhứt-định. 35 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Người nầy phải phạt xử-tử, cả hội-chúng hãy ném đá người ngoài trại-quân. 36 Vậy, cả hội-chúng đem người ra ngoài trại-quân mà ném đá, và người chết, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.

Luật về tua áo

37 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 38 Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên và biểu họ từ đời nầy sang đời kia hãy làm một cái tua nơi các chéo áo mình, và trên mỗi tua kết một sợi dây màu điều. 39 Các ngươi phải mang cái tua nầy; khi thấy nó các ngươi sẽ nhớ lại hết thảy điều-răn của Đức Giê-hô-va mà làm theo, không theo tư-dục của lòng và mắt mình, là đều làm cho các ngươi sa vào sự thông-dâm. 40 Như vậy, các ngươi sẽ nhớ lại mà làm theo những điều-răn của ta, và làm thánh cho Đức Chúa Trời của các ngươi. 41 Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi, Đấng đã đem các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô đặng làm Đức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.

Sự phản-loạn của Cô-rê, Đa-than, và A-bi-ram

161 Vả, Cô-rê, con trai của Dít-sê-ha, cháu của Kê-hát, chít của Lê-vi, giục theo mình Đa-than và A-bi-ram, con trai của Ê-li-áp, cùng với Ôn, con trai của Phê-lết, cháu Ru-bên. 2 Các người nầy với hai trăm năm mươi người trong dân Y-sơ-ra-ên, vốn là quan-tướng của hội, nghị-viên của hội-đồng, có danh-giá, đều hiệp nhau dấy nghịch cùng Môi-se và A-rôn, 3 mà rằng: Thôi đủ rồi! vì cả hội-chúng đều là thánh, và Đức Giê-hô-va ngự ở trong; vậy sao các ngươi tự cao trên hội-chúng của Đức Giê-hô-va?

4 Môi-se nghe đều đó, bèn sấp mặt xuống đất, 5 nói cùng Cô-rê và hết thảy kẻ hiệp với người mà rằng: Sáng mai, Đức Giê-hô-va sẽ tỏ cho biết ai thuộc về Ngài và ai là thánh; Ngài sẽ khiến người đó lại gần Ngài, tức khiến người nào mà Ngài đã chọn lấy đến gần Ngài. 6 Hỡi Cô-rê, hãy làm đều nầy: Ngươi và hết thảy kẻ hiệp với ngươi hãy cầm lư-hương; 7 sáng mai hãy để lửa ở trong và bỏ hương ở trên trước mặt Đức

— 174 —