Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/191

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
18 : 30
19 : 18
DÂN-SỐ KÝ

lãnh được, các ngươi phải lấy ra phần tốt nhứt, biệt riêng ra thánh mà dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va. 30 Ngươi phải nói cùng người Lê-vi rằng: Khi nào các ngươi đã dâng giơ lên phần tốt nhứt của thuế một phần mười, thì sẽ kể cho người Lê-vi như huê-lợi của sân đạp lúa, và như huê-lợi của hầm rượu vậy. 31 Các ngươi và gia-quyến các ngươi phải ăn nó trong nơi nào cũng được, vì là công-giá mình về việc các ngươi làm trong hội-mạc. 32 Bởi cớ ấy, khi các ngươi đã dâng giơ lên phần tốt nhứt, các ngươi sẽ không mắc tội, sẽ không làm ô-uế những vật thánh của dân Y-sơ-ra-ên, và các ngươi không chết đâu.

Sự giết con bò sắc hoe. — Nước tẩy-uế

191 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: 2 Nầy là lệ-định của luật-pháp mà Đức Giê-hô-va có truyền rằng: Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên và biểu dẫn đến ngươi một con bò cái tơ sắc hoe, không tật không vít, và chưa mang ách. 3 Đoạn phải giao nó cho Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, dẫn ra ngoài trại-quân, rồi người ta giết nó trước mặt người. 4 Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, sẽ dùng ngón tay nhúng huyết nó rảy bảy lần trên phía trước của hội-mạc. 5 Người ta sẽ thiêu con bò cái tơ đó trước mắt người, là thiêu da, thịt, và huyết với phẩn nó.

6 Kế đó, thầy tế-lễ sẽ lấy cây hương-nam, chùm kinh-giới và màu đỏ sặm, liệng vào giữa đám lửa thiêu con bò cái tơ. 7 Đoạn, thầy tế-lễ phải giặt áo-xống và tắm mình trong nước, sau rồi vào trại-quân, bị ô-uế đến chiều tối. 8 Kẻ nào thiêu con bò cái tơ phải giặt áo-xống và tắm mình trong nước, bị ô-uế đến chiều tối. 9 Một người tinh-sạch sẽ hốt tro con bò cái tơ đổ ngoài trại-quân, trong một nơi tinh-sạch; người ta phải giữ tro đó cho hội dân Y-sơ-ra-ên để dùng làm nước tẩy-uế: ấy là một của-lễ chuộc tội. 10 Kẻ nào hốt tro con bò cái tơ phải giặt áo-xống mình và bị ô-uế đến chiều tối. Đều nầy sẽ làm một lệ-định đời đời cho dân Y-sơ-ra-ên và cho khách ngoại-bang kiều-ngụ giữa dân đó.

11 Ai đụng đến một xác chết của người nào sẽ bị ô-uế trong bảy ngày. 12 Ngày thứ ba và ngày thứ bảy, người ấy phải dùng nước nầy làm cho mình được sạch, thì sẽ được sạch; còn nếu ngày thứ ba và ngày thứ bảy không làm cho mình được sạch, thì người vẫn không tinh-sạch. 13 Phàm người nào đụng đến xác chết của người nào và không làm cho mình được sạch, thì sẽ gây cho đền-tạm của Đức Giê-hô-va bị ô-uế. Người đó sẽ bị truất khỏi Y-sơ-ra-ên; vì nước tẩy-uế không có rảy trên mình người, nên người vẫn ô-uế; sự ô-uế của người vẫn ở trên mình người vậy.

Luật về lễ làm sạch cho người và cho đồ-đạc bị ô-uế

14 Nầy là luật-pháp khi có một người nào chết trong trại: bất kỳ ai vào trại và mọi vật chi ở trong đều sẽ bị ô-uế trong bảy ngày. 15 Phàm bình đựng nào để trống, không có nắp đậy buộc theo, sẽ bị ô-uế. 16 Ngoài đồng, ai đụng đến hoặc một người bị gươm giết, hoặc một xác chết, hoặc hài-cốt loài người hay là một cái mả, thì sẽ bị ô-uế trong bảy ngày. 17 Về kẻ bị ô-uế, người ta phải lấy tro của con sinh đã bị thiêu đặng chuộc tội, để trong một cái bình và đổ nước chảy lên trên. 18 Đoạn, một người tinh-sạch sẽ lấy chùm kinh-giới nhúng vào nước, rồi rảy trên trại, trên các bình, trên những người có tại đó, và trên người đã đụng, hoặc những hài-

— 179 —