31 Vậy, Y-sơ-ra-ên ở trong xứ dân A-mô-rít. 32 Môi-se sai đi do-thám Gia-ê-xe, chiếm các thành bổn-hạt và đuổi dân A-mô-rít ở tại đó.
33 Đoạn, dân Y-sơ-ra-ên trở lại đi lên về hướng Ba-san. Óc, vua Ba-san, và cả dân-sự người đi ra đón đặng chiến-trận tại Ết-rê-i. 34 Nhưng Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Đừng sợ người, vì ta đã phó người, luôn dân-sự và xứ người vào tay ngươi; ngươi khá làm cho người như đã làm cho Si-hôn, vua dân A-mô-rít ở tại Hết-bôn. 35 Vậy, dân Y-sơ-ra-ên đánh bại Óc, các con trai người và cả dân-sự người, cho đến chừng không còn người nào ở lại; dân Y-sơ-ra-ên chiếm lấy xứ người vậy.
Thì kiều-ngụ trong đồng bằng Mô-áp
(Từ đoạn 22 đến đoạn 36)
Ba-lác và Ba-la-am
221 Đoạn, dân Y-sơ-ra-ên đi, đến đóng trại trong đồng bằng Mô-áp, bên kia sông Giô-đanh, đối-diện Giê-ri-cô. 2 Ba-lác, con trai Xếp-bô, thấy hết mọi đều Y-sơ-ra-ên đã làm cho dân A-mô-rít. 3 Mô-áp lấy làm sợ-sệt lắm và kinh-khủng trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, vì dân đó rất đông. 4 Vậy, Mô-áp nói cùng các trưởng-lão Ma-đi-an rằng: Bây giờ, đoàn dân đông nầy sẽ nuốt hết thảy chung-quanh ta, khác nào con bò ăn cỏ trong đồng vậy.
Đương lúc đó, Ba-lác, con trai Xếp-bô, làm vua Mô-áp. 5 Người sai sứ-giả đến cùng Ba-la-am, con trai Bê-ô, ở Phê-thô-rơ, tại trên mé sông, trong xứ của con cái dân-sự mình, đặng gọi người mà nói rằng: Nầy một dân đã ra khỏi xứ Ê-díp-tô, phủ khắp mặt đất, và đóng lại đối ngang ta. 6 Vậy, ta xin ngươi hãy đến bây giờ, rủa-sả dân nầy cho ta, vì nó mạnh hơn ta. Có lẽ ta sẽ đánh bại dân nầy và đuổi nó khỏi xứ được; vì ta biết rằng kẻ nào ngươi chúc phước cho, thì được phước; còn kẻ nào ngươi rủa-sả, thì bị rủa-sả.
7 Vậy, các trưởng-lão Mô-áp đi cùng các trưởng-lão Ma-đi-an, trong tay có lễ-vật cho thầy bói, đến cùng Ba-la-am mà thuật lại những lời của Ba-lác. 8 Người đáp rằng: Hãy ở lại đây đêm nay thì ta sẽ trả lời theo như lời Đức Giê-hô-va sẽ phán cùng ta. Các trưởng-lão Mô-áp ở lại nhà Ba-la-am.
9 Vả, Đức Chúa Trời đến cùng Ba-la-am và phán rằng: Những người ngươi có trong nhà là ai? 10 Ba-la-am thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Ba-lác, con trai Xếp-bô, vua Mô-áp, đã sai đến tôi đặng nói rằng: 11 Nầy, một dân đã ra khỏi xứ Ê-díp-tô, phủ khắp mặt đất; hãy đến bây giờ, rủa-sả dân đó cho ta; có lẽ ta sẽ đánh bại dân nầy và đuổi nó được. 12 Đức Chúa Trời phán cùng Ba-la-am rằng: Ngươi chớ đi với chúng nó, chớ rủa-sả dân nầy, vì dân nầy được ban phước. 13 Sớm mai Ba-la-am dậy, nói cùng các sứ-thần của Ba-lác rằng: Hãy trở về xứ các ngươi, vì Đức Giê-hô-va không cho ta đi cùng các ngươi. 14 Vậy, các sứ-thần Mô-áp dậy, trở về Ba-lác mà tâu rằng: Ba-la-am từ-chối đến cùng chúng tôi.
15 Ba-lác lại sai nhiều sứ-thần hơn và tôn-trọng hơn những người trước, 16 đến cùng Ba-la-am mà rằng: Ba-lác, con trai Xếp-bô, có nói như vầy: Ta xin ngươi, chớ có chi ngăn-cản ngươi đến cùng ta, 17 vì ta sẽ tôn ngươi rất vinh-hiển, và làm theo mọi đều ngươi sẽ nói cùng ta. Ta xin ngươi hãy đến rủa-sả dân nầy. 18 Ba-la-am đáp cùng các sứ-thần của Ba-lác rằng: Dầu Ba-lác sẽ cho ta nhà người đầy vàng và bạc, ta cũng chẳng được vượt qua mạng của Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của ta, đặng làm một việc hoặc nhỏ hay lớn. 19 Song ta xin