Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/206

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
29 : 31
30 : 12
DÂN-SỐ KÝ

và các lễ quán về những bò đực, chiên đực, và chiên con, cứ theo số như lệ đã định. 31 Các ngươi phải dâng một con dê đực làm của-lễ chuộc tội, ngoài của-lễ thiêu hằng-hiến, cùng của-lễ chay và lễ-quán cặp theo.

32 Ngày thứ bảy, các ngươi phải dâng bảy con bò đực, hai con chiên đực, mười bốn chiên con đực giáp năm, không tì-vít, 33 với của-lễ chay và các lễ quán về những bò đực, chiên đực, và chiên con, cứ theo số như lệ đã định. 34 Các ngươi phải dâng một con dê đực làm của-lễ chuộc tội, ngoài của-lễ thiêu hằng-hiến, cùng của-lễ chay và lễ quán cặp theo.

35 Ngày thứ tám, các ngươi phải có sự nhóm-hiệp trọng-thể; chớ nên làm một công-việc xác-thịt nào; 36 phải dùng một con bò đực, một con chiên đực, và bảy chiên con đực giáp năm, không tì-vít, dâng làm của-lễ thiêu, tức là của-lễ dùng lửa dâng lên có mùi thơm cho Đức Giê-hô-va, 37 với của-lễ chay và các lễ quán về những bò đực, chiên đực, và chiên con, cứ theo số như lệ đã định. 38 Các ngươi phải dâng một con dê đực làm của-lễ chuộc tội, ngoài của-lễ thiêu hằng-hiến, cùng của-lễ chay và lễ quán cặp theo.

39 Đó là những lễ-vật mà các ngươi phải dâng cho Đức Giê-hô-va trong những ngày lễ trọng-thể mình, đặng làm của-lễ thiêu, của-lễ chay, lễ quán, và làm của-lễ thù-ân, ngoài những của-lễ hứa-nguyện, và những của-lễ lạc-ý của các ngươi.

Luật-pháp về sự hứa-nguyện

301 Môi-se nói cùng dân Y-sơ-ra-ên mọi đều Đức Giê-hô-va đã phán dặn người.

2 Môi-se cũng nói cùng những quan-trưởng của các chi-phái Y-sơ-ra-ên rằng: Nầy là đều mà Đức Giê-hô-va đã phán: 3 Khi một người nào có hứa-nguyện cùng Đức Giê-hô-va, hoặc phát thề buộc lấy lòng mình phải giữ một sự gì, thì chớ nên thất-tín. Mọi lời ra khỏi miệng người, người phải làm theo.

4 Khi một người nữ, trong buổi còn thơ-ấu, ở nhà cha mình, có hứa-nguyện cùng Đức Giê-hô-va, và buộc lấy lòng mình phải giữ một đều chi, 5 nếu người cha đã biết lời hứa-nguyện nàng, và sự buộc lòng nàng tự chịu lấy, mà đối với nàng vẫn làm thinh, thì nàng phải làm y lời hứa-nguyện, và giữ mọi sự buộc lòng mình mà nàng tự chịu lấy. 6 Còn nhược bằng ngày nào cha nàng biết mà cấm đi, thì nàng sẽ không mắc lời hứa-nguyện mình hay là các sự buộc lòng giữ mà nàng đã tự chịu lấy; Đức Giê-hô-va sẽ tha tội cho nàng, vì cha nàng cấm nàng vậy.

7 Nếu người nữ ấy đã kết-hôn, hoặc vì hứa-nguyện, hoặc vì lời chi lỡ ra khỏi môi mà nàng đã chịu lấy một sự buộc mình, — 8 nhược bằng ngày nào chồng nàng hay mà đối cùng nàng vẫn làm thinh, thì nàng phải làm y lời hứa-nguyện, và giữ những sự buộc lòng mình mà nàng tự chịu lấy. 9 Còn nếu ngày nào chồng đã biết, cấm nàng đi, hủy lời hứa-nguyện mà nàng mắc đó và lời gì lỡ ra khỏi môi, mà vì cớ đó nàng đã buộc lấy mình, thì Đức Giê-hô-va sẽ tha tội cho nàng.

10 Lời hứa-nguyện của một người đờn-bà góa hoặc một người đờn-bà bị để, mọi đều chi người đã buộc mình, thì phải giữ lấy.

11 Nếu một người đờn-bà đã hứa-nguyện trong nhà chồng mình, hoặc phát thề buộc lấy lòng mình phải giữ một sự gì, 12 và nếu chồng đã hay, vẫn làm thinh cùng nàng, không cấm, thì nàng phải làm y lời hứa-

— 194 —