mặt Ngài. 51 Môi-se và Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, bèn nhận-lãnh vàng, và hết thảy đồ trang-sức làm công-kỹ. 52 Hết thảy vàng về lễ-vật mà những quan-tướng một ngàn quân và quan-tướng một trăm quân dâng cho Đức Giê-hô-va, cọng là mười sáu ngàn bảy trăm năm mươi siếc-lơ. 53 Vả, mỗi người trong quân-binh đều có cướp lấy vật cho mình. 54 Vậy, Môi-se và Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, nhận-lãnh vàng của quan-tướng ngàn quân và trăm quân, rồi đem vào hội-mạc làm kỷ-niệm về dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Giê-hô-va.
Chi-phái Ru-bên và chi-phái Gát lãnh xứ Ga-la-át làm sản-nghiệp
321 Vả, con-cháu Ru-bên cùng con-cháu Gát có bầy súc-vật rất nhiều; thấy xứ Gia-ê-xe và xứ Ga-la-át là đất tiện-hiệp nuôi bầy súc-vật: 2 bèn đến thưa cùng Môi-se, Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, và các hội-trưởng mà rằng: 3 A-ta-rốt, Đi-bôn, Gia-ê-xe, Nim-ra, Hết-bôn, Ê-lê-a-lê, Sê-bam, Nê-bô, và Bê-ôn, 4 xứ mà Đức Giê-hô-va đã đánh bại trước mặt hội-chúng Y-sơ-ra-ên, là một xứ tiện-hiệp nuôi bầy súc-vật, và các tôi-tớ ông có bầy súc-vật. 5 Lại tiếp rằng: Nếu chúng tôi được ơn trước mặt ông, chớ chi ban xứ nầy cho kẻ tôi-tớ ông làm sản-nghiệp, xin đừng biểu chúng tôi đi ngang qua sông Giô-đanh.
6 Nhưng Môi-se đáp cùng con-cháu Gát và con-cháu Ru-bên rằng: Anh em các ngươi há sẽ đi trận, còn các ngươi ở lại đây sao? 7 Sao các ngươi xui dân Y-sơ-ra-ên trở lòng, không khứng đi qua xứ mà Đức Giê-hô-va đã cho? 8 Ấy, tổ-phụ các ngươi cũng làm như vậy khi ở từ Ca-đe-Ba-nê-a, ta sai họ đi do-thám xứ. 9 Vì tổ-phụ các ngươi lên đến đèo Ếch-côn, thấy xứ, rồi xui dân Y-sơ-ra-ên trở lòng, không khứng vào xứ mà Đức Giê-hô-va đã ban cho. 10 Trong ngày đó, cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va phừng lên và Ngài thề rằng: 11 Những người đi lên khỏi xứ Ê-díp-tô, từ hai mươi tuổi sắp lên, sẽ chẳng hề thấy xứ mà ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp, vì các người đó không theo ta cách trung-thành, 12 trừ ra Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, là người Kê-nít, và Giô-suê, con trai của Nun: hai người đó đã theo Đức Giê-hô-va cách trung-thành. 13 Ấy vậy, cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng-phừng cùng dân Y-sơ-ra-ên, Ngài làm cho dân đó đi lưu-lạc trong đồng vắng bốn mươi năm, cho đến chừng nào cả dòng-dõi đã làm đều ác trước mặt Đức Giê-hô-va bị tiêu-diệt hết. 14 Nầy các ngươi dấy lên thế cho tổ-phụ mình, là dòng-dõi tội-nhơn, đặng gia-thêm sức thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va cùng Y-sơ-ra-ên nữa. 15 Vì nhược bằng các ngươi đi tẻ Ngài ra, thì Ngài sẽ cứ để dân nầy ở trong đồng vắng, và các ngươi làm cho dân chết sạch hết vậy.
16 Nhưng các người đó đến gần Môi-se mà rằng: Tại đây, chúng tôi sẽ dựng chuồng cho súc-vật và thành cho con trẻ chúng tôi; 17 rồi chúng tôi cầm binh-khí lập-tức đặng đi trước dân Y-sơ-ra-ên cho đến chừng nào đưa dân ấy vào cõi đã phân-định cho họ. Còn con trẻ chúng tôi phải ở trong thành kiên-cố, vì cớ dân bổn-xứ. 18 Chúng tôi không trở về nhà chúng tôi trước khi mọi người trong dân Y-sơ-ra-ên chưa lãnh được sản-nghiệp mình. 19 Chúng tôi sẽ chẳng được chi với dân Y-sơ-ra-ên về bên kia sông Giô-đanh hay là xa hơn, vì chúng tôi được sản-nghiệp mình ở bên nầy sông Giô-đanh, về phía đông.