Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/219

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2 : 13
2 : 35
PHỤC-TRUYỀN LUẬT-LỆ KÝ

Giê-hô-va đã ban cho người làm sản-nghiệp.) 13 Bây giờ, hãy đứng dậy, đi ngang qua khe Xê-rết. Vậy, chúng ta có đi ngang khe Xê-rết.

14 Vả, thì-giờ về các cuộc đi đường của chúng ta, từ khi lìa khỏi Ca-đe-Ba-nê-a, tới lúc đi ngang qua khe Xê-rết, cọng là ba mươi tám năm, cho đến chừng các người chiến-sĩ về đời ấy đã diệt mất khỏi trại-quân, y như Đức Giê-hô-va đã thề cùng các người đó. 15 Vả lại, tay Đức Giê-hô-va cũng tra vào họ đặng diệt họ khỏi trại-quân, cho đến chừng nào họ đều tiêu-diệt hết.

16 Xảy khi các người chiến-sĩ đã bị tiêu-diệt và chết mất khỏi dân-sự, 17 thì Đức Giê-hô-va phán cùng ta mà rằng: 18 Ngày nay ngươi sẽ đi ngang qua A-rơ, bờ-cõi của Mô-áp, 19 và đến gần con-cháu Am-môn. Chớ đương-địch và chớ chiến-trận cùng chúng nó; vì ta không cho ngươi chi hết của xứ con-cháu Am-môn làm sản-nghiệp, bởi ta đã ban xứ đó cho con-cháu của Lót làm sản-nghiệp. 20 (Nguyên xứ nầy gọi là xứ Rê-pha-im. Xưa kia dân Rê-pha-im ở đó, dân Am-môn gọi là Xam-xu-mim; 21 ấy là một dân lớn, đông, hình giềnh-giàng như dân A-na-kim. Nhưng Đức Giê-hô-va diệt dân Rê-pha-im trước mặt dân Am-môn; dân Am-môn đoạt lấy xứ của họ và ở thế cho. 22 Ấy Ngài đã làm cho con-cháu Ê-sau, ở tại Sê-i-rơ, là như vậy, khi Ngài hủy-diệt dân Hô-rít trước mặt con-cháu Ê-sau; họ chiếm lấy xứ dân ấy và ở thế vào chỗ cho đến ngày nay. 23 Còn dân A-vim, ở trong những làng cho đến Ga-xa, dân Cáp-tô-rim ở từ Cáp-tô[1] ra hủy-diệt họ, và ở thế vào cho.) 24 Hãy đứng dậy đi ngang qua khe Ạt-nôn. Kìa, ta đã phó Si-hôn, vua Hết-bôn, là người A-mô-rít, cùng xứ người vào tay ngươi; hãy khởi chiếm lấy và giao-chiến cùng người. 25 Ngày nay, ta khởi rải trên các dân-tộc trong thiên-hạ sự sợ-hãi và kinh-khủng về danh ngươi, đến đỗi khi nghe nói về ngươi, các dân-tộc đó sẽ run-rẩy và bị sự kinh-khủng áp-hãm trước mặt ngươi.

26 Bấy giờ, từ đồng vắng Kê-đê-mốt, ta sai sứ-giả đến Si-hôn, vua Hết-bôn, lấy lời hòa-hảo đặng nói cùng người rằng: 27 Xin cho phép tôi đi ngang qua xứ vua; tôi đi theo đường cái luôn luôn, không xây qua bên hữu hay bên tả. 28 Vua sẽ nhận lấy bạc bán lương-thực cho, để tôi có mà ăn; sẽ nhận lấy bạc bán nước, để tôi có mà uống. Chỉ hãy để cho tôi đi ngang qua luôn, 29 cũng như con-cháu Ê-sau ở tại Sê-i-rơ, và dân Mô-áp ở tại A-rơ đã cho phép vậy,— cho đến chừng nào tôi đi qua Giô-đanh, đặng vào xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi ban cho tôi. 30 Nhưng Si-hôn, vua Hết-bôn, không khứng chúng ta đi ngang qua địa-phận người; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã khiến cho tánh người ngoan-ngạnh, lòng người cứng-cỏi, để phó người vào tay ngươi, y như đều đã xảy đến ngày nay.

31 Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Kìa, từ bây giờ, ta phó Si-hôn và xứ người cho ngươi. Hãy khởi chiếm lấy xứ người đặng làm cơ-nghiệp. 32 Vậy, Si-hôn và cả dân-sự người ra đón chúng ta, đặng giao-chiến tại Gia-hát. 33 Nhưng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta phó người cho chúng ta, và chúng ta đánh bại người, các con trai cùng cả dân-sự của người. 34 Trong lúc đó, ta chiếm hết các thành người, khấn-vái diệt hết các thành, cả người nam, người nữ, và các con trẻ, không chừa lại một ai. 35 Chúng ta chỉ có cướp lấy cho phần mình súc-vật và hóa-tài của các thành


  1. Cáp-tô, nghĩa là đảo Cơ-rết (Crète).
— 207 —