Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/319

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
17 : 10
18 : 17
CÁC QUAN XÉT

đến? Người Lê-vi đáp: Tôi ở Bết-lê-hem trong xứ Giu-đa đến, toan đi tới nơi nào tôi kiều-ngụ được. 10 Mi-ca nói: Hãy ở đây với ta, làm cha và thầy tế-lễ cho ta, ta sẽ cấp cho ngươi mỗi năm mười miếng bạc, một bộ -xống, và những vật cần nuôi mình. Người Lê-vi bèn vào, 11 bằng lòng ở cùng Mi-ca, và Mi-ca coi người trẻ ấy như một con trai của mình. 12 Mi-ca lập người Lê-vi làm thầy tế-lễ cho mình, và người ở trong nhà Mi-ca. 13 Mi-ca nói: Bây giờ ta biết rằng Đức Giê-hô-va sẽ làm ơn cho ta, bởi vì ta có người Lê-vi nầy làm thầy tế-lễ.

Chi-phái Đan cướp lấy hình-tượng của nhà Mi-ca, và xâm-chiếm thành La-ít

181 Đương lúc đó, chẳng có vua nơi Y-sơ-ra-ên; chính hồi ấy, chi-phái Đan đi tìm một địa-phận đặng lập nghiệp; vì từ trước đến giờ, trong các chi-phái Y-sơ-ra-ên, chi-phái nầy chưa nhận được sản-nghiệp nào hết. 2 Vậy, người Đan chọn trong chi-phái mình năm người mạnh-dạn, sai từ Xô-rê-a và Ê-ta-ôn đi khắp nơi do-thám xứ, và dặn họ rằng: Hãy đi do-thám xứ. Chúng sang qua núi Ép-ra-im, đến nhà Mi-ca, và ngủ đêm tại đó. 3 Chúng đương ở gần bên nhà Mi-ca, thì nghe tiếng của gã trẻ tuổi, là người Lê-vi, bèn lại gần mà hỏi rằng: Ai dẫn ngươi đến đây? Ngươi ở đây làm chi, và ở chỗ nầy có gì? 4 Người đáp: Mi-ca có đãi tôi thế nầy, thế nầy, cấp cho tôi lương-tiền, dùng tôi làm thầy tế-lễ cho người. 5 Chúng tiếp: Thế thì, hãy hỏi ý Đức Chúa Trời, để chúng ta biết con đường chúng ta đi đây sẽ có may-mắn chăng. 6 Thầy tế-lễ đáp: Hãy đi bình-an, Đức Giê-hô-va đoái đến con đường của các ngươi đi.

7 Vậy, năm người ấy lên đường, đến La-ít, thấy dân-sự tại đó có thói-tục dân Si-đôn, ở an-ổn, bình-tịnh, và vững-chắc. Trong kẻ quản-hạt xứ đó, chẳng có ai làm cho chúng bị hại chút-đỉnh nào hết; chúng vốn cách xa dân Si-đôn, chẳng có việc chi với ai cả.

8 Kế ấy, năm người trở về cùng các anh em mình tại Xô-rê-a và Ê-ta-ôn, thì anh em hỏi chúng rằng: Các anh đã làm gì? 9 Năm người đáp: Hè! hãy đi lên đánh chúng nó, vì chúng tôi có thấy xứ ấy thật lấy làm tốt nhứt. Uả kìa! anh em ở đó chẳng làm chi sao? Chớ nên biếng-nhác mà đi lên đến chiếm lấy xứ ấy làm sản-nghiệp. 10 Khi anh em vào xứ đó, sẽ đến cùng một dân ở an-ổn. Xứ ấy thật rất rộng, và Đức Chúa Trời đã phó nó vào tay anh em; quả thật một nơi chẳng thiếu vật chi đất sanh-sản. 11 Vậy, sáu trăm người về dòng Đan cầm binh-khí, đi từ Xô-rê-a và Ê-ta-ôn 12 lên đóng trại tại Ki-ri-át-Giê-a-rim, trong đất Giu-đa; nên chỗ đó hãy còn gọi là trại-quân Đan cho đến ngày nay; nó ở phía sau Ki-ri-át-Giê-a-rim. 13 Từ đó chúng đi sang núi Ép-ra-im và đến nhà Mi-ca.

14 Bấy giờ, năm người đã đi do-thám xứ La-ít cất tiếng nói cùng anh em mình rằng: Trong nhà nầy có một cái ê-phót, những thê-ra-phim, và một tượng chạm với chơn bằng gang; anh em có biết chăng? Vậy, bây giờ, hãy xem đều anh em phải làm. 15 Chúng bèn lại gần, vào nhà người Lê-vi trẻ tuổi, tức là vào nhà của Mi-ca, và chào người. 16 Sáu trăm người về dòng Đan cầm binh-khí giữ ở ngoài cửa. 17 Nhưng năm người đã đi do-thám xứ, đi lên, vào nhà, và cướp lấy tượng chạm, chơn bằng gang, ê-phót, và những thê-ra-phim, đương khi thầy tế-lễ đứng tại cửa cùng sáu trăm người cầm binh-

— 307 —