Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/328

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2: 19
3: 16
RU-TƠ

19 Bà-gia nói: Ngày nay, con có mót ở đâu? Con có làm việc ở đâu? Phước cho người đã nhận-tiếp con! Nàng nói cho bà-gia mình hay mình có làm việc nơi chủ nào. Nàng nói: Người chủ của nơi tôi có làm việc ngày nay, tên là Bô-ô. 20 Na-ô-mi đáp cùng dâu mình rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho người, vì Ngài không dứt làm ơn cho kẻ sống và kẻ chết! Tiếp rằng: Người đó là bà-con của chúng ta, vốn là trong những kẻ có quyền chuộc sản-nghiệp ta lại. 21 Ru-tơ, người Mô-áp, tiếp rằng: Người cũng có nói cùng tôi rằng: Hãy ở cùng các đầy-tớ ta cho đến chừng làm xong hết mùa gặt. 22 Na-ô-mi nói cùng Ru-tơ, dâu mình, rằng: Hỡi con gái ta, lấy làm phải cho con đi với các tớ gái người, chớ cho người ta gặp con trong một ruộng khác. 23 Vậy, nàng ở cùng các tớ gái của Bô-ô, đặng mót cho đến hết mùa gặt lúa mạch và mùa gặt lúa mì; nàng ở nhà của bà-gia mình.

Ru-tơ ở trong sân đạp lúa của Bô-ô

31 Na-ô-mi, bà-gia Ru-tơ, nói cùng nàng rằng: Hỡi con gái ta, mẹ phải lo cho con một chỗ an-thân, làm cho con được phước-hạnh. 2 Vả, con đã theo các tớ gái của Bô-ô, mà người ấy vốn là bà-con của chúng ta. Chính đêm nay, người phải đi sảy lúa mạch nơi sân đạp lúa người. 3 Hãy tắm-rửa, xức dầu và mặc quần-áo, rồi đi xuống sân đạp lúa; nhưng trước khi người chưa ăn uống xong, con chớ làm cho người nhận biết mình. 4 Khi người nằm ngủ, hãy để ý xem người nằm nơi nào; rồi di dở mền dưới chơn người và nằm xuống; chính người sẽ nói đều gì con phải làm. 5 Nàng thưa rằng: Mọi đều mẹ đã nói với con, con sẽ làm.

6 Nàng bèn đi xuống sân đạp lúa, và làm theo mọi đều mẹ chồng mình đã dặn. 7 Khi Bô-ô đã ăn uống xong, lòng đương mừng-rỡ, đi nằm ở bên một đống lúa mạch kia, nàng bèn đi đến nhẹ nhẹ, dở mền dưới chơn người, rồi nằm xuống. 8 Nửa đêm, Bô-ô sợ-hãi, nghiêng mình qua, kìa thấy có một người nữ nằm tại dưới chơn mình. 9 Bô-ô hỏi: Ngươi là ai? Nàng đáp: Tôi là Ru-tơ, kẻ tớ gái ông; xin đắp mền ông trên kẻ tớ gái ông, vì ông có quyền chuộc sản-nghiệp tôi. 10 Người nói: Hỡi con gái ta, nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho con! Việc nhơn-từ con làm lần sau nầy, lại còn trọng hơn lần trước; vì con chẳng có theo những gã trai-trẻ, vô-luận nghèo hay giàu. 11 Vậy bây giờ, hỡi con gái ta, chớ sợ chi: ta sẽ làm cho nàng mọi đều nàng sẽ nói; vì cả dân-sự trong thành ta đều biết rằng nàng là một người đờn-bà hiền-đức. 12 Bây giờ, đều đó quả thật, ta có quyền chuộc sản-nghiệp nàng lại; song có một người khác lại là bà-con gần hơn ta. 13 Hãy ở đêm lại đây. Đến sáng, nếu người kia muốn chuộc sản-nghiệp nàng lại, thì người buộc phải làm; còn nếu như người không đẹp lòng chuộc sản-nghiệp nàng lại, thì ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống thề rằng chắc sẽ chuộc sản-nghiệp nàng lại! Hãy ở lại ngủ đây cho đến sáng. 14 Vậy, nàng ở ngủ nơi chơn người cho đến sáng, rồi dậy sớm, trước khi hai người có thế nhìn biết nhau; vì Bô-ô nói rằng: Chớ cho người ta biết rằng có một người nữ vào sân đạp lúa. 15 Người lại nói: Hãy giơ ra áo tơi của nàng mặc, rồi nắm nó cho chắc. Nàng bèn giơ ra; người trút cho sáu đấu lúa mạch, biểu nàng đem đi; đoạn người trở vào thành.

16 Ru-tơ trở về nhà bà-gia mình; người hỏi: Có phải con gái ta chăng?

— 316 —