Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/370

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
30 : 23
31 : 13
I SA-MU-ÊN

thôi. Chúng nó hãy dẫn họ mà đi đi! 23 Nhưng Đa-vít đáp rằng: Hỡi anh em, chớ làm như vậy về vật mà Đức Giê-hô-va đã ban cho chúng ta; Ngài đã gìn-giữ ta, phó cho ta đạo-binh đã đến đánh chúng ta. 24 Vậy, ai theo lời định ước của các ngươi được? Phần của kẻ ra trận và phần của kẻ giữ đồ-vật phải bằng nhau; chúng sẽ chia cho nhau vậy. 25 Kể từ ngày ấy, Đa-vít lập đều đó làm luật và lệ trong Y-sơ-ra-ên, hãy còn đến ngày nay.

26 Vậy, Đa-vít trở về Xiếc-lác và gởi một phần của cướp cho các trưởng-lão Giu-đa, tức là bạn-hữu người, mà nói rằng: Nầy là một lễ-vật cho các ông do của cướp lấy nơi kẻ thù-nghịch Đức Giê-hô-va. 27 Người gởi cho những người ở Bê-tên, Ra-mốt, miền Nam, Giạt-thia, 28 cho những người ở A-rô-e, Síp-mốt, Ê-thê-mô-a, 29 cho những người ở Ra-canh và ở các thành của dân Giê-rách-mê-lít, cho người ở các thành Kê-nít, 30 cho người ở Họt-ma, Bọt-a-san, A-tát, 31 Hếp-rôn, và cho khắp mọi miền nào Đa-vít đã đi ngang qua với đạo-binh mình.

Dân Y-sơ-ra-ên bị bại trận. — Sau-lơ qua đời

311 Bấy giờ dân Phi-li-tin giao-chiến cùng Y-sơ-ra-ên; người Y-sơ-ra-ên chạy trốn trước mặt dân Phi-li-tin, và nhiều người trong bọn bị vít chết, ngã xuống trên núi Ghinh-bô-a. 2 Dân Phi-li-tin hăng rượt theo Sau-lơ cùng con trai người, giết Giô-na-than, A-bi-na-đáp, và Manh-ki-sua, là các con trai của Sau-lơ. 3 Thế trận dữ-dội cho Sau-lơ; những lính cầm cung bắn trúng người, làm cho trọng-thương. 4 Sau-lơ nói cùng kẻ vác binh-khí mình rằng: Hãy rút gươm ngươi, đâm ta đi, kẻo những kẻ không chịu cắt-bì kia đến đâm ta và sỉ-nhục ta chăng. Nhưng kẻ vác binh-khí người không dám làm, vì sợ-hãi lắm. Sau-lơ bèn lấy gươm và sấn mình trên mũi nó. 5 Khi kẻ vác binh-khí của Sau-lơ thấy người chết, bèn cũng sấn mình trên mũi gươm mình mà chết với người. 6 Như vậy, trong ngày đó, Sau-lơ, ba con trai người, kẻ vác binh-khí người, và hết thảy kẻ theo người đều chết chung nhau.

7 Những người Y-sơ-ra-ên ở bên kia trũng và bên kia sông Giô-đanh, thấy đạo-binh Y-sơ-ra-ên chạy trốn, Sau-lơ và ba con trai người đã chết, thì bỏ các thành mình mà trốn đi; nên nỗi dân Phi-li-tin đến ở đó.

8 Ngày sau, dân Phi-li-tin đến lục-soát những kẻ chết, thấy Sau-lơ và ba con trai người nằm sải trên núi Ghinh-bô-a. 9 Chúng cắt đầu Sau-lơ, lột lấy binh-khí người, và sai báo tin tốt nầy cho khắp xứ dân Phi-li-tin, trong các đền-thờ của thần-tượng họ và trong cả dân-sự. 10 Chúng để binh-khí của Sau-lơ tại trong đền-thờ Át-tạt-tê, và treo xác người vào tường-thành Bết-san.

11 Nhưng khi dân-sự Gia-be ở Ga-la-át hay đều dân Phi-li-tin đã làm cho Sau-lơ, 12 thì những người dõng-sĩ trong bọn đứng dậy, đi trọn đêm, gỡ lấy xác của Sau-lơ và của con trai người khỏi tường-thành Bết-san; rồi họ trở về Gia-be, thiêu-đốt các thây tại đó, 13 lấy cốt của họ mà chôn dưới cây liễu xủ tơ, ở gần Gia-be, và kiêng ăn trong bảy ngày.

— 358 —