sa-kê đáp lại với chúng rằng: Há có phải cùng chủ ngươi và ngươi mà chủ ta sai ta nói các lời nầy sao? Người há chẳng sai ta đến cùng những người đứng trên vách-thành để họ với ngươi ăn phẩn mình và uống nước tiểu mình, sao?
28 Đoạn, Ráp-sa-kê đứng tại đó, cất tiếng la lớn lên bằng tiếng Giu-đa mà rằng: Hãy nghe lời vua A-si-ri, là vua lớn, nói. 29 Vua nói như vầy: Chớ để cho Ê-xê-chia lường-gạt các ngươi, vì hắn không tài nào giải các ngươi khỏi tay ta. 30 Cũng chớ để người dỗ các ngươi tin-cậy nơi Đức Giê-hô-va, mà rằng: Đức Giê-hô-va sẽ giải-cứu chúng ta, và thành nầy sẽ chẳng sa vào tay của vua A-si-ri đâu. 31 Chớ nghe Ê-xê-chia, vì vua A-si-ri nói như vầy: Khá hòa với ta và hàng-đầu ta; mỗi người trong các ngươi sẽ được ăn hoa-quả của vườn nho và của cây vả mình, cùng uống nước giếng mình, 32 cho đến chừng ta tới dẫn các ngươi vào trong một xứ giống như xứ của các ngươi, tức là xứ có lúa và rượu, bánh và vườn nho, một xứ sanh dầu ô-li-ve và mật ong. Như thế các ngươi sẽ sống, và không chết đâu. Vậy, chớ nghe Ê-xê-chia, vì hắn gạt các ngươi khi nói rằng: Đức Giê-hô-va sẽ giải-cứu chúng ta. 33 Những thần của các dân-tộc khác há có giải-cứu xứ mình khỏi tay vua A-si-ri chăng? 34 Thần của Ha-mát, và thần của Ạt-bát ở đâu? Thần của Sê-phạt-va-im, thần của Hê-na, và thần của Y-va ở đâu? Các thần đó có giải-cứu Sa-ma-ri khỏi tay ta chăng? 35 Trong những thần của muôn nước, có thần nào đã giải-cứu xứ họ khỏi tay ta chăng? Đức Giê-hô-va có thế giải-cứu Giê-ru-sa-lem sao?
36 Nhưng dân-sự làm thinh, không đáp lại một lời; vì vua có truyền lịnh rằng: Các ngươi chớ trả lời.
37 Ê-li-a-kim, con trai Hinh-kia, quan cai đền, thơ-ký Sép-na, và quan thái-sử Giô-a, con trai A-sáp, trở về Ê-xê-chia, quần-áo xé rách, thuật cho người mọi lời của Ráp-sa-kê.
Lời cầu-nguyện của Ê-xê-chia, và lời tiên-tri Ê-sai — Sự giải-cứu Giê-ru-sa-lem
191 Hay được tin ấy, vua Ê-xê-chia xé rách quần-áo mình, mặc áo bao, và đi vào đền-thờ của Đức Giê-hô-va. 2 Đoạn, người sai Ê-li-a-kim, quan cai đền, Sép-na, thơ-ký, và những thầy tế-lễ già hơn hết, mặc bao, đến Ê-sai, thầy tiên-tri, con trai A-mốt. 3 Chúng nói với người rằng: Ê-xê-chia nói như vầy: Ngày nay là một ngày tai-nạn, sửa-phạt, và ô-danh; vì đờn-bà đã đến kỳ mãn-nguyệt, nhưng thiếu sức đẻ con. 4 Có lẽ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông đã nghe các lời của Ráp-sa-kê, mà vua A-si-ri, chủ hắn, đã sai đến đặng phỉ-báng Đức Chúa Trời hằng-sống, và Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông sẽ quở-phạt các lời Ngài đã nghe. Vậy, xin hãy cầu-nguyện giùm cho những kẻ còn sống.
5 Các tôi-tớ vua Ê-xê-chia đi đến Ê-sai. 6 Người nói với chúng rằng: Các ngươi khá đáp với chủ mình thế nầy: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Chớ sợ-hãi những lời các ngươi đã nghe các tôi-tớ của vua A-si-ri dùng mà phạm đến ta. 7 Ta sẽ khiến một thần đến cùng nó, làm cho nó nghe tiếng đồn, và nó sẽ trở về xứ mình; tại đó ta sẽ dùng gươm giết nó.
8 Khi Ráp-sa-kê trở về vua A-si-ri, thấy vua đương vây Líp-na, vì có hay rằng chủ mình đã lìa khỏi La-ki. 9 Vua bèn nghe nói về Tiệt-ha-ca, vua Ê-thi-ô-bi, rằng: Kìa, người đã kéo ra đặng giao-chiến với ông. Bởi cớ đó, San-chê-ríp lại sai sứ-giả đến Ê-xê-chia, và dặn rằng: 10 Các ngươi hãy nói như vầy với Ê-xê-chia, vua Giu-