25 Bởi con-cháu Si-mê-ôn, có bảy ngàn một trăm người mạnh-dạn đều ra trận được.
26 Bởi con-cháu Lê-vi, có bốn ngàn sáu trăm. 27 Giê-hô-gia-đa cai-quản nhà A-rôn, và với người có ba ngàn bảy trăm người. 28 Lại có Xa-đốc, là kẻ trai trẻ mạnh-dạn, và với người có hai mươi hai trưởng của nhà cha người.
29 Về con-cháu Bên-gia-min, anh em của Sau-lơ, được ba ngàn người; vì đến bấy giờ, phần lớn hơn chúng nó còn đương theo nhà Sau-lơ.
30 Về con-cháu Ép-ra-im, có được hai vạn tám trăm người, đều là người mạnh-dạn, có danh-tiếng trong nhà cha mình.
31 Về nửa chi-phái Ma-na-se, có một vạn tám ngàn người, ai nấy đều kể từng tên, đến đặng lập Đa-vít làm vua.
32 Về con-cháu Y-sa-ca, có những kẻ hiểu-biết thì-giờ, và việc dân Y-sơ-ra-ên nên làm; chúng có hai trăm trưởng-tộc; còn những người anh em chúng cũng vâng-lịnh chúng bàn. 33 Về Sa-bu-lôn, có năm vạn người hay bày trận, cầm các thứ binh-khí dự-bị đặng giao-chiến, hàng-ngũ chỉnh-tề, có một lòng một dạ.
34 Về Nép-ta-li, có một ngàn quan-cai, với ba vạn bảy ngàn người cầm khiên cầm giáo theo mình.
35 Về Đan, có hai vạn tám ngàn sáu trăm người có tài dàn trận.
36 Về A-se, có bốn vạn người hay kéo ra chinh-chiến, và có tài dàn trận.
37 Còn về Ru-bên, Gát, và về nửa chi-phái Ma-na-se ở bên kia sông Giô-đanh, có mười hai vạn người cầm các thứ binh-khí sẵn ra trận.
38 Những người nầy là lính-chiến có tài bày trận, đều lấy lòng thành mà kéo đến Hếp-rôn đặng lập Đa-vít làm vua trên cả Y-sơ-ra-ên; còn những người khác trong Y-sơ-ra-ên cũng đều một lòng một dạ muốn tôn Đa-vít làm vua. 39 Chúng ở lại với vua Đa-vít ba ngày và ăn uống; vì anh em của chúng đã sắm-sẵn cho. 40 Còn những người ở miền lân-cận hơn cho đến đất Y-sa-ca, Sa-bu-lôn, và Nép-ta-li đều đem chở bằng lừa, lạc-đà, con la, và con bò, nào bánh-mì, bột-miến, trái vả, nho khô, rượu, dầu, cùng dẫn bò và chiên đến rất nhiều, bởi vì có sự vui-vẻ nơi Y-sơ-ra-ên.
Đa-vít thỉnh hòm giao-ước từ Ki-ri-át-Giê-a-rim về
131 Đa-vít hội-nghị với quan-tướng ngàn quân, quan-tướng trăm quân, cùng các quan-trưởng của dân. 2 Đa-vít nói với cả hội-chúng Y-sơ-ra-ên rằng:
Nếu các ngươi lấy đều nầy làm tốt-lành, và nếu sự nầy do nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta mà đến, thì ta hãy sai người đi khắp mọi nơi, đến cùng anh em chúng ta còn lại ở khắp xứ Y-sơ-ra-ên, và đến cùng những thầy tế-lễ và người Lê-vi ở trong các thành địa-hạt chúng, để nhóm chúng lại cùng ta; 3 rồi chúng ta phải thỉnh hòm của Đức Chúa Trời về cùng chúng ta; vì trong đời Sau-lơ, chúng ta không có đến trước hòm giao-ước mà cầu-vấn Đức Chúa Trời. 4 Cả hội chúng đều nói rằng nên làm như vậy; vì cả dân-sự lấy lời ấy làm tốt-lành.
5 Ða-vít bèn nhóm cả Y-sơ-ra-ên lại, từ Si-ho, khe Ê-díp-tô, cho đến nơi nào Ha-mát, để rước hòm của Đức Chúa Trời từ Ki-ri-át-Giê-a-rim về.
6 Đa-vít và cả Y-sơ-ra-ên đồng đi lên Ba-a-la, tại Ki-ri-át-Giê-a-rim, thuộc về Giu-đa, đặng rước hòm của Đức Chúa Trời lên, tức là Đức Giê-hô-va ngự giữa Chê-ru-bin, là nơi cầu-khẩn danh của Ngài. 7 Chúng rước hòm giao-ước của Đức Chúa