Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/526

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
6 : 32
7 : 6
SỬ-KÝ II

trọn đời chúng sống ở trên đất mà Chúa đã ban cho tổ-phụ chúng tôi.

32 Vả lại, về người ngoại-bang là người chẳng thuộc về dân Y-sơ-ra-ên của Chúa, nhưng vì danh lớn Chúa, vì cánh tay quyền-năng giơ thẳng ra của Ngài, họ sẽ từ xứ xa đi đến hướng về đền nầy mà cầu-nguyện, 33 thì xin Chúa từ trên trời, là nơi ngự của Chúa, hãy dủ nghe, và làm theo mọi đều người ngoại-bang ấy cầu-xin Chúa; hầu cho muôn dân trên đất nhân-biết danh Chúa, kính-sợ Ngài như dân Y-sơ-ra-ên của Chúa, và biết rằng cái đền nầy mà tôi đã xây-cất, được gọi bằng danh Chúa.

34 Khi dân-sự Chúa ra chiến-tranh với kẻ thù-nghịch mình, theo đường nào mà Chúa sẽ sai đi, nếu chúng cầu-nguyện cùng Chúa, xây về hướng thành nầy mà Chúa đã chọn, và về đền nầy mà tôi đã xây-cất cho danh Chúa, 35 thì xin Chúa từ trên trời hãy dủ nghe lời cầu-nguyện nài-xin của chúng, và binh-vực cho họ.

36 Nếu dân Y-sơ-ra-ên phạm tội với Chúa (vì chẳng có người nào mà không phạm tội), và Chúa nổi giận, phó chúng cho kẻ thù-nghịch, và kẻ thù-nghịch bắt họ làm phu-tù dẫn đến xứ xa hay gần; 37 nếu trong xứ mà họ bị dẫn đến làm phu-tù, họ suy-nghĩ lại, ăn-năn, và cầu-khẩn Chúa, mà rằng: Chúng tôi có phạm tội, làm đều gian-ác và cư-xử cách dữ-tợn, — 38 nếu tại trong xứ mà kẻ thù-nghịch đã dẫn họ đến làm phu-tù, họ hết lòng hết ý trở lại cùng Chúa, cầu-nguyện cùng Ngài hướng về xứ mà Chúa đã ban cho tổ-phụ họ, về thành Chúa đã chọn, và về đền mà tôi đã xây-cất cho danh Chúa, — 39 thì xin Chúa từ trên trời, là nơi ngự của Chúa, hãy dủ nghe lời cầu-nguyện nài-xin của chúng, binh-vực họ, và tha-thứ tội mà dân-sự của Chúa đã phạm cùng Ngài.

40 Vậy, Đức Chúa Trời tôi ôi! bây giờ cầu-xin Chúa đoái-thương và lắng tai nghe phàm lời nào cầu-nguyện trong nơi nầy. 41 Nầy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ôi! xin hãy chổi dậy, để Chúa và hòm quyền-năng Ngài được vào nơi an-nghỉ Ngài! Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời! nguyện những thầy tế-lễ Chúa được mặc sự cứu-rỗi, và các thánh-đồ Chúa được mừng-rỡ trong sự nhơn-từ Ngài! 42 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời! xin chớ từ-bỏ kẻ chịu xức dầu của Chúa; khá nhớ lại các sự nhân-từ của Chúa đối với Đa-vít, là kẻ tôi-tớ Ngài.

Các của tế-lễ về sự khánh-thành đền-thờ

71 Khi Sa-lô-môn cầu-nguyện xong, lửa từ trời giáng xuống đốt của-lễ thiêu và các hi-sinh, sự vinh-quang của Đức Giê-hô-va đầy-dẫy trong đền. 2 Những thầy tế-lễ chẳng vào được trong đền của Đức Giê-hô-va, vì sự vinh-quang Đức Giê-hô-va đầy-dẫy đền của Ngài. 3 Hết thảy dân Y-sơ-ra-ên đều thấy lửa và sự vinh-quang của Đức Giê-hô-va giáng xuống đền, bèn sấp mặt xuống đất trên nền lót, thờ-lạy Đức Giê-hô-va và cảm-tạ Ngài, mà rằng: Chúa là nhân-từ, vì sự thương-xót của Ngài còn đến đời đời!

4 Bấy giờ vua và cả dân-sự dâng những của-lễ tại trước mặt Đức Giê-hô-va. 5 Vua Sa-lô-môn dâng hai vạn hai ngàn con bò và mười hai vạn con chiên đực. Rồi vua và cả dân-sự đều làm lễ khánh-thành đền của Đức Chúa Trời. 6 Những thầy tế-lễ hầu-việc theo chức-phận mình; còn người Lê-vi thì cầm nhạc-khí của Đức Giê-hô-va, mà vua Đa-vít đã sắm đặng ngợi-khen Đức Giê-hô-va, khi người cậy chúng đặng ngợi-khen Ngài, bởi vì lòng nhân-từ Chúa còn

— 514 —