Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/540

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
20 : 7
20 : 23
SỬ-KÝ II

sao? Há chẳng phải Đấng quản-trị muôn dân muôn nước sao? Ở nơi tay Chúa có quyền-thế năng-lực, chẳng ai chống-trả Chúa cho nổi. 7 Hỡi Đức Chúa Trời chúng tôi! Ngài há chẳng phải đã đuổi dân ở xứ nầy khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, mà ban xứ ấy cho dòng-dõi Áp-ra-ham, là bạn-hữu Chúa, làm sản-nghiệp đời đời sao? 8 Chúng đã ở đó, và đã cất cho danh Chúa một đền thánh mà rằng: 9 Nếu tai-họa giáng trên chúng tôi, hoặc gươm-giáo, hoặc sự đoán-phạt, hoặc dịch-hạch, hay là cơn đói-kém, thì chúng tôi sẽ đứng trước đền nầy và trước mặt Chúa (vì danh Chúa ở trong đền nầy), mà kêu-cầu Chúa trong sự gian-nan chúng tôi, thì Chúa sẽ dủ nghe và giải-cứu cho. 10 Trong lúc dân Y-sơ-ra-ên từ xứ Ê-díp-tô lên, Chúa có cấm họ loán đến xứ dân Am-môn, dân Mô-áp, và người ở núi Sê-i-rơ; dân Y-sơ-ra-ên xây khỏi chúng nó, không diệt chúng nó đi; 11 kìa, chúng nó báo lại chúng tôi dường nào, đến toan đuổi chúng tôi khỏi sản-nghiệp Chúa đã ban cho chúng tôi nhận lấy. 12 Hỡi Đức Chúa Trời chúng tôi ôi, chớ thì Ngài sẽ không xét-đoán chúng nó sao? Vì nơi chúng tôi chẳng còn sức-lực gì đối địch cùng đám quân đông-đảo nầy đương đến hãm đánh chúng tôi, và chúng tôi cũng không biết đều gì mình phải làm; nhưng con mắt chúng tôi ngửa trông Chúa! 13 Cả Giu-đa đều đứng tại trước mặt Đức Giê-hô-va với các đứa nhỏ, vợ, và con-cái mình.

14 Bấy giờ, tại giữa hội-chúng, Thần Đức Giê-hô-va cảm-động Gia-ha-xi-ên, con trai Xa-cha-ri, cháu Bê-na-gia, chắt Giê-hi-ên, chít Ma-tha-nia, la người Lê-vi thuộc về dòng A-sáp, 15 mà phán rằng: Hỡi các người Giu-đa và dân-cư thành Giê-ru-sa-lem, cùng vua Giô-sa-phát, hãy nghe! Đức Giê-hô-va phán cho các ngươi như vầy: Chớ sợ, chớ kinh-hãi bởi cớ đám quân đông-đảo nầy: vì trận giặc nầy chẳng phải của các ngươi đâu, bèn là của Đức Chúa Trời. 16 Ngày mai, hãy đi xuống đón chúng nó: kìa, chúng nó đi lên dốc Xít, các ngươi sẽ gặp chúng nó nơi đầu trũng, trước mặt đồng-vắng Giê-ru-ên. 17 Trong trận nầy các ngươi sẽ chẳng cần gì tranh-chiến; hãy dàn ra, đứng yên-lặng mà xem thấy sự giải-cứu của Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi. Hỡi Giu-đa và Giê-ru-sa-lem! chớ sợ, chớ kinh-hãi; ngày mai, hãy đi ra đón chúng nó, vì Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi. 18 Giô-sa-phát bèn cúi sấp mặt xuống đất: và cả Giu-đa và dân-cư thành Giê-ru-sa-lem đều sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, mà thờ-lạy Ngài. 19 Người Lê-vi về dòng Kê-hát và về dòng Cô-rê đều đứng dậy cất tiếng lớn mà khen-ngợi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.

Giô-sa-phát được thắng

20 Buổi sớm mai, chúng đều chổi dậy thật sớm, kéo ra đồng-vắng Thê-cô-a; đương lúc chúng đi, Giô-sa-phát đứng tại đó, mà nói rằng: Hỡi người Giu-đa và dân-cư thành Giê-ru-sa-lem! hãy nghe ta: Khá tin-cậy Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, thì các ngươi sẽ vững-chắc; hãy tin các đấng tiên-tri Ngài, thì các ngươi sẽ được may-mắn. 21 Khi người đã bàn-nghị với dân-sự, bèn lập những người ca-xướng cho Đức Giê-hô-va mặc áo lễ thánh mà đi ra trước cơ binh ngợi-khen Chúa rằng: Hãy ngợi-khen Đức Giê-hô-va, vì sự thương-xót Ngài hằng có đời đời. 22 Đương lúc chúng khởi ca-hát và ngợi-khen, thì Đức Giê-hô-va đặt phục-binh xông vào dân Am-môn, dân Mô-áp và những kẻ ở núi Sê-i-rơ đã đến hãm đánh Giu-đa; và các dân ấy đều bị bại. 23 Dân Am-môn và dân Mô-áp

— 528 —