Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/546

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
24 : 24
25 : 14
SỬ-KÝ II

rồi gởi hết những của cướp về cho vua tại Đa-mách. 24 Đạo-binh Sy-ri kéo đến có ít người, Đức Giê-hô-va lại phó một đạo-binh rất đông vào tay chúng nó, bởi vì họ đã lìa-bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ mình. Như vậy, dân Sy-ri xử hình-phạt cho Giô-ách.

25 Khi chúng đã bỏ đi rồi (vả chúng để người ở lại bị đau nặng), các đầy-tớ người bèn phản-nghịch cùng người, vì cớ huyết của con trai thầy tế-lễ Giê-hô-gia-đa, giết người tại trên giường, và người chết; người ta chôn người tại trong thành Đa-vít, song không phải trong mồ các vua. 26 Nầy là những kẻ dấy nghịch cùng người: Xa-bát, con trai của Si-mê-át, là đờn-bà Am-môn, và Giô-xa-bát, con trai Sim-rít, là đờn-bà Mô-áp. 27 Còn về việc các con trai người, số cống-thuế người phải nộp, và cuộc tu-bổ đền của Đức Giê-hô-va, thảy đều chép trong sách truyện các vua. A-ma-xia, con trai người, cai-trị thế cho người.

A-ma-xia, con trai Giô-ách, làm vua Giu-đa

251 A-ma-xia được hai mươi lăm tuổi khi người lên ngôi làm vua; người cai-trị hai mươi chín năm tại Giê-ru-sa-lem; mẹ người tên là Giô-a-đan, quê ở Giê-ru-sa-lem. 2 Người làm đều thiện tại trước mặt Đức Giê-hô-va, song lòng không được trọn lành. 3 Xảy khi nước người được vững-chắc, thì người xử-tử những đầy-tớ đã giết cha mình. 4 Nhưng người không xử-tử các con trai chúng, theo đều đã chép trong sách luật-pháp của Môi-se, như Đức Giê-hô-va đã phán dặn rằng: Cha sẽ chẳng phải chết vì con, con cũng sẽ chẳng phải chết vì cha; song mỗi người sẽ chết vì tội mình.

5 A-ma-xia nhóm những người Giu-đa, cứ theo họ-hàng của tổ-phụ Giu-đa và Bên-gia-min, mà lập những quan-tướng cai ngàn người và cai trăm người; lại tu-bộ những người từ hai mươi tuổi sấp lên, số cọng được ba mươi vạn người kén-chọn ra trận được, cùng có tài cầm giáo và khiên. 6 Người cũng mộ mười vạn người mạnh-dạn trong Y-sơ-ra-ên, giá một trăm ta-lâng bạc.

7 Nhưng có người của Đức Chúa Trời đến nói với người rằng: Hỡi vua! đạo-binh Y-sơ-ra-ên chớ kéo đi với vua; vì Đức Giê-hô-va chẳng ở cùng Y-sơ-ra-ên, chẳng ở cùng các con-cháu Ép-ra-im. 8 Còn nếu vua muốn đi, thì hãy đi đi, khá làm cho mình mạnh-mẽ mà chinh-chiến đi; Đức Chúa Trời sẽ khiến vua ngã trước mặt quân thù; vì Đức Chúa Trời có quyền giúp cho thắng và cũng có quyền làm cho sa-bại. 9 A-ma-xia nói với người Đức Chúa Trời rằng: Còn về một trăm ta-lâng bạc kia, mà ta đã phát cho đạo-binh Y-sơ--ra-ên, thì phải làm sao? Người của Đức Chúa Trời đáp: Đức Giê-hô-va có thể ban cho vua nhiều hơn số ấy. 10 Vậy, A-ma-xia phân-rẽ đạo-binh đã từ Ép-ra-im đến cùng người, cho chúng trở về nhà; tại cớ ấy, chúng giận Giu-đa lắm, và trở về nhà lấy làm nóng giận phừng.

11 A-ma-xia làm dạn-dĩ, kéo dân-sự mình đến trũng Muối, đánh một vạn người của dân Sê-i-rơ. 12 Dân Giu-đa bắt sống một vạn người đem chúng nó lên trên chót hòn đá, rồi từ trên chót hòn xô chúng nó xuống, thảy đều bị giập chết hết. 13 Còn đạo-binh mà A-ma-xia khiến trở về, không cho đi ra trận với mình, thì xông vào các thành Giu-đa, từ Sa-ma-ri cho đến Bết-Hô-rôn, đánh giết ba ngàn người tại đó, và cướp lấy nhiều của-cải.

14 Khi A-ma-xia đánh được dân Ê-đôm trở về, thì đem các thần của dân

— 534 —