Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/557

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
32 : 26
33 : 11
SỬ-KÝ II

26 Song Ê-xê-chia hạ sự tự-cao trong lòng mình xuống, người và dân-cư Giê-ru-sa-lem cũng vậy, nên trong đời Ê-xê-chia, cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va không giáng trên chúng.

27 Ê-xê-chia được rất giàu rất sang; người cất những kho để trử bạc, vàng, đá quí, thuốc thơm, khiên, và các thứ khí-giới tốt đẹp; 28 những lẫm đặng chứa ngũ-cốc, rượu, và dầu; những chuồng để nhốt các thứ thú-vật, bầy chiên, và bầy bò. 29 Người cũng xây những thành, có nhiều bầy chiên và bò; vì Đức Chúa Trời ban cho người rất nhiều của-cải. 30 Ấy là Ê-xê-chia nầy lấp nguồn trên của nước Ghi-hôn, và dẫn nó chảy ngầm dưới đất qua phía tây của thành Đa-vít. Trong mọi việc Ê-xê-chia được hanh-thông. 31 Song khi sứ-giả mà vua Ba-by-lôn sai đến người đặng hỏi-thăm dấu lạ đã xảy ra trong xứ, thì Đức Chúa Trời tạm lìa-bỏ người đặng thử người, để cho biết mọi đều ở trong lòng người. 32 Các công-việc khác của Ê-xê-chia, và những việc thiện của người, đều chép trong sách dị-tượng của Ê-sai, đấng tiên-tri, con trai của A-mốt, và trong sách các vua Giu-đa và Y-sơ-ra-ên. 33 Ê-xê-chia an-giấc cùng tổ-phụ mình, người ta chôn người trong lăng-tẩm cao của con-cháu Đa-vít; cả Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đều tôn-kính người, lúc người thác; Ma-na-se, con trai người, cai-trị thế cho người.

Sự thờ tà-thần của Ma-na-se

331 Ma-na-se được mười hai tuổi khi người lên làm vua, và người cai-trị năm mươi lăm năm tại Giê-ru-sa-lem. 2 Người làm đều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, theo những sự gớm-ghiếc của các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên. 3 Người cất lại các nơi cao mà Ê-xê-chia, cha người, đã phá-dỡ, dựng lên những bàn-thờ cho Ba-anh, làm các tượng A-sê-ra, thờ-lạy cả cơ-binh trên trời, và hầu-việc chúng nó. 4 Người xây những bàn-thờ tại trong đền Đức Giê-hô-va, là về nơi ấy mà Đức Giê-hô-va đã phán rằng: Danh ta sẽ ngự nơi Giê-ru-sa-lem đời đời. 5 Người cũng lập những bàn-thờ cho các cơ-binh trên trời, tại trong hai hành-lang của đền Đức Giê-hô-va, 6 và đưa con-cái mình qua lửa, tại trong trũng con Hi-nôm; người xem bói, ếm chú, dùng pháp-thuật, ham theo những kẻ cầu vong và thầy phù-thủy: người làm đều ác thái-quá tại trước mặt Đức Giê-hô-va đặng chọc giận Ngài. 7 Người đặt hình-tượng chạm mà mình đã làm trong đền của Đức Chúa Trời, là về đền ấy mà Đức Chúa Trời có phán với Đa-vít và Sa-lô-môn, con trai người, rằng: Trong đền nầy và tại Giê-ru-sa-lem, thành ta đã chọn trong các chi-phái Y-sơ-ra-ên, ta sẽ đặt danh ta ở đời đời; 8 nếu Y-sơ-ra-ên gìn-giữ làm theo các luật-pháp, điều-răn, và mạng-lịnh, mà ta đã cậy Môi-se phán dạy chúng nó, thì ta sẽ chẳng cất chơn của chúng nó khỏi đất ta đã ban cho tổ-phụ chúng nó. 9 Ma-na-se quyến-dụ Giu-đa và dân-cư Giê-ru-sa-lem, đến đỗi chúng làm đều ác hơn các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va đã hủy-diệt khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên.

Ma-na-se bị dẫn qua Ba-by-lôn. — Người trở về, phá-hủy các hình-tượng. — Người băng-hà

10 Đức Giê-hô-va phán bảo Ma-na-se và dân-sự người; song chúng không chủ ý đến. 11 Vì cớ ấy, Đức Giê-hô-va khiến các quan-tướng đạo-binh của vua A-si-ri đến hãm đánh chúng; các quan ấy bắt đóng cùm Ma-na-se, xiềng người lại, rồi dẫn về Ba-by-lôn.

— 545 —