Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/594

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
13 : 7
13 : 25
NÊ-HÊ-MI

7 Tôi đến Giê-ru-sa-lem, bèn hiểu đều ác mà Ê-li-a-síp vì Tô-bi-gia đã làm ra, vì có sắm-sửa cho người một cái phòng trong hành-lang của đền Đức Chúa Trời. 8 Tôi thấy đều đó lấy làm cực tệ, nên quăng ra khỏi phòng ấy các vật-dụng của nhà Tô-bi-gia. 9 Đoạn, tôi biểu người ta dọn cái phòng ấy cho sạch-sẽ; kế ấy tôi đem vào lại các khí-dụng của đền Đức Chúa Trời, của-lễ chay và hương-liệu.

10 Tôi cũng hay rằng người ta không có cấp các phần của người Lê-vi cho họ; vì vậy, những kẻ ca-hát và người Lê-vi hầu-việc, ai nấy đều đã trốn về đồng-ruộng mình. 11 Tôi bèn quở-trách các quan-trưởng, mà rằng: Cớ sao đền của Đức Chúa Trời bị bỏ như vậy? Đoạn, tôi hiệp lại chúng mà đặt họ trong chức cũ mình. 12 Bấy giờ, cả Giu-đa đều đem đến trong kho thuế một phần mười về lúa-mì, rượu mới, và dầu. 13 Tôi đặt Sê-lê-mia, thầy tế-lễ, Xa-đốc, ký-lục, và Phê-đa-gia trong các người Lê-vi, coi các kho-tàng; còn Ha-nan, con trai của Xác-cua, cháu Mát-ta-nia, làm phó; các người ấy được kể là trung-thành, và bổn-phận chúng là phân-phát vật cho anh em mình

14 Đức Chúa Trời tôi ôi! vì cớ đều nầy, xin nhớ đến tôi, và chớ bôi-xóa các việc tốt-lành mà tôi đã làm vì đền của Đức Chúa Trời tôi và về đều phải gìn-giữ tại đó.

15 Về lúc đó, tôi thấy trong Giu-đa, mấy người ép nho nơi máy ép rượu nhằm ngày sa-bát, đem bó lúa mình vào, chở nó trên lừa, và cũng chở rượu, trái nho, trái vả, và các vật nặng, mà đem về Giê-ru-sa-lem trong ngày sa-bát. Ngày chúng nó bán vật thực ấy, tôi có làm chứng nghịch cùng chúng nó. 16 Cũng có người Ty-rơ ở tại đó, đem cá và các thứ hàng-hóa đến bán cho người Giu-đa và tại thành Giê-ru-sa-lem trong ngày sa-bát. 17 Bấy giờ tôi quở-trách các người tước-vị Giu-đa, mà rằng: Việc xấu-xa các ngươi làm đây là chi, mà làm cho ô-uế ngày sa-bát? 18 Tổ-phụ các ngươi há chẳng đã làm như vậy sao? Nên nỗi Đức Chúa Trời há chẳng có dẫn tai-họa kia đến trên chúng ta và trên thành nầy ư? Còn các ngươi làm ô-uế ngày sa-bát mà tăng-thêm cơn thạnh-nộ cho Y-sơ-ra-ên!

19 Ấy vậy, khi các cửa Giê-ru-sa-lem khỏi khuất trong bóng tối trước ngày sa-bát, tôi bèn truyền người ta đóng cửa lại và dặn biểu chúng nó chỉ mở nó ra sau ngày sa-bát; lại cắt đặt mấy kẻ trong đầy-tớ tôi giữ cửa để không ai gánh chở đồ vào thành trong ngày sa-bát. 20 Vậy, kẻ buôn người bán các thứ hàng-hóa một hai lần ban đêm phải ngủ ở ngoài thành Giê-ru-sa-lem. 21 Đoạn, tôi quở-trách chúng nó mà rằng: Cớ sao các ngươi ban đêm ngủ tại trước vách-thành như vậy? Nếu các ngươi còn làm nữa, tất ta sẽ tra tay trên các ngươi. Từ lúc đó về sau, chúng nó không có đến nhằm ngày sa-bát nữa. 22 Tôi dạy-biểu người Lê-vi hãy dọn mình cho thánh-sạch và đến canh-giữ các cửa, đặng biệt ngày sa-bát ra thánh. Hỡi Đức Chúa Trời tôi ôi! xin hãy vì tôi nhớ đến đều đó, và xin thương-xót tôi tùy sự nhân-từ lớn-lao của Ngài.

23 Cũng trong lúc đó, tôi thấy những người Giu-đa lấy đờn-bà Ách-đốt, Am-môn, và Mô-áp, làm vợ; 24 con-cái của chúng nó nói phần nửa tiếng Ách-đốt, không biết nói tiếng Giu-đa, nhưng nói tùy theo tiếng của dân nầy hay là dân kia. 25 Tôi quở-trách chúng nó, rủa-sả chúng nó, đánh đập một vài người trong chúng nó, nhổ tóc chúng nó, biểu chúng nó chỉ Đức Chúa Trời thề, mà rằng: Các ngươi sẽ không

— 582 —