Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/600

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
4: 11
5: 13
Ê-XƠ-TÊ

sai người nói lại với Mạc-đô-chê rằng: 11 Các thần-bộc và dân-chúng các tỉnh của vua đều biết rằng hễ ai, bất luận nam hay nữ, vào cùng vua tại nội-viện, mà không được lịnh vời, thì ai đó theo luật đã định tất phải bị xử-tử đi, miễn là được vua giơ cây phủ-việt vàng ra, thì mới sống; nhưng đã ba mươi ngày rày tôi không được vời vào cung vua.

12 Người ta thuật lại cho Mạc-đô-chê các lời của bà Ê-xơ-tê. 13 Mạc-đô-chê biểu đáp lại cùng bà Ê-xơ-tê rằng: Chớ thầm tưởng rằng ở trong cung vua, ngươi sẽ được thoát khỏi phải hơn mọi người Giu-đa khác; 14 vì nếu ngươi làm thinh trong lúc nầy đây, dân Giu-đa hẳn sẽ được tiếp-trợ và giải-cứu bởi cách khác, còn ngươi và nhà cha ngươi đều sẽ bị hư-mất; song nào ai biết rằng chẳng phải vì cớ cơ-hội hiện lúc nầy mà ngươi được vị hoàng-hậu sao? 15 Bà Ê-xơ-tê bèn biểu đáp lại cùng Mạc-đô-chê rằng: 16 Hãy đi nhóm-hiệp các người Giu-đa ở tại Su-sơ, rồi hãy vì tôi kiêng-cữ ăn trong ba ngày và đêm, chớ ăn hay uống gì hết; tôi và các nàng hầu tôi cũng sẽ kiêng-cữ ăn nữa; như vậy, tôi sẽ vào cùng vua, là việc trái luật-pháp; nếu tôi phải chết thì tôi chết. 17 Mạc-đô-chê bèn đi, và làm theo mọi đều bà Ê-xơ-tê đã dặn-biểu mình.

Bà Ê-xơ-tê bày bữa-tiệc dâng cho vua và Ha-man. — Ha-man dựng trụ-hình toan giết Mạc-đô-chê

51 Ngày thứ ba, bà Ê-xơ-tê mặc đồ triều-phục, và ra chầu đứng tại nội-viện, đối trước cung-điện vua. Vua đương ngự trên ngôi tại trong cung-điện trước cửa đền. 2 Vừa khi vua thấy hoàng-hậu Ê-xơ-tê đứng chầu nơi nội-viện, thì bà được ơn trước mặt vua; vua giơ ra cho bà Ê-xơ-tê cây phủ-việt vàng ở nơi tay mình. Bà Ê-xơ-tê lại gần và rờ đầu cây phủ-việt. 3 Vua nói với bà rằng: Hỡi hoàng-hậu Ê-xơ-tê, ngươi muốn chi? Cầu-xin đều gì? Dầu xin đến phân nửa nước, cũng sẽ ban cho ngươi. 4 Ê-xơ-tê nói: Nếu nhiệm ý vua, xin vua và Ha-man ngày nay hãy đến dự tiệc-yến mà tôi đã dọn cho vua. 5 Vua bèn bảo rằng: Hãy kíp vời Ha-man đến, đặng làm y như hoàng-hậu đã nói. Đoạn, vua và Ha-man đi đến dự tiệc-yến của bà Ê-xơ-tê đã dọn.

6 Trong lúc dự tiệc rượu, vua hỏi bà Ê-xơ-tê rằng: Nàng xin đều gì? tất sẽ nhậm cho. Nàng cầu-khẩn việc gì? Dầu đến phân nửa nước, cũng sẽ ban cho. 7 Bà Ê-xơ-tê đáp rằng: Nầy đều tôi cầu-xin và sự tôi ước-ao: 8 Nếu tôi được ơn trước mặt vua, và nếu vua lấy làm thiện mà nhậm lời tôi cầu-xin và làm đều tôi ước-ao, xin vua và Ha-man hãy đến dự tiệc-yến mà tôi sẽ dọn, rồi ngày mai tôi sẽ làm theo lời vua dạy-biểu.

9 Trong ngày đó, Ha-man đi ra vui-vẻ và lòng hớn-hở. Nhưng khi Ha-man thấy Mạc-đô-chê ở nơi cửa vua không đứng dậy, cũng không chuyển-động vì mình, bèn đầy-dẫy lòng giận-dữ Mạc-đô-chê. 10 Dẫu vậy, Ha-man nín giận lại, trở về nhà mình, sai người gọi đến các bạn-hữu và Xê-rết là vợ mình. 11 Ha-man thuật cho chúng sự giàu-có sang-trọng mình, số đông con-cái mình, và mọi sự vua làm cho mình được sang-cả, thể nào vua cất mình cao hơn các quan-trưởng và thần-bộc của vua. 12 Ha-man cũng nói: Trừ ra một mình ta, hoàng-hậu Ê-xơ-tê chẳng vời ai cùng vua đến dự tiệc-yến của bà đã dọn; và ngày mai ta lại được mời dự nơi nhà người với vua. 13 Song mọi đều đó chẳng ích gì cho ta cả, hễ lâu chừng nào ta thấy Mạc-đô-

— 588 —