Xưng-tạ sự công-bình của Đức Chúa Trời
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về điếu « Mút-la-bên »
91 Tôi sẽ hết lòng cảm-tạ Đức Giê-hô-va,
Tỏ ra các công-việc lạ-lùng của Ngài.
2 Hỡi Đấng Chí-Cao, tôi sẽ vui-vẻ, hớn-hở nơi Ngài,
Và ca-tụng danh của Ngài.
3 Khi kẻ thù-nghịch tôi lui bước,
Chúng nó vấp-ngã, và hư-mất trước mặt Chúa.
4 Vì Chúa binh-vực quyền-lợi và duyên-cớ tôi;
Chúa ngồi tòa mà đoán-xét công-bình.
5 Chúa đã quở-trách các nước, hủy-diệt kẻ ác,
Xóa sạch danh chúng nó đời đời.
6 Kẻ thù-nghịch đã đến cùng, bị hủy-diệt đời đời;
Còn các thành Chúa đã phá đổ,
Dầu kỷ-niệm nó cũng đã bị hư-mất rồi.
7 Nhưng Đức Giê-hô-va ngồi cai-trị đời đời;
Ngài đã dự-bị ngôi mình để đoán-xét.
8 Ngài sẽ lấy công-bình đoán-xét thế-gian,
Dùng sự ngay-thẳng mà xử các dân-tộc.
9 Đức Giê-hô-va sẽ làm nơi náu-ẩn cao cho kẻ bị hà-hiếp,
Một nơi náu-ẩn cao trong thì gian-truân.
10 Hỡi Đức Giê-hô-va, phàm ai biết danh Ngài sẽ để lòng tin-cậy nơi Ngài;
Vì Ngài chẳng từ-bỏ kẻ nào tìm-kiếm Ngài.
11 Khá hát ngợi-khen Đức Giê-hô-va, là Đấng ngự tại Si-ôn;
Hãy báo-cáo giữa các dân công-việc tối-cao của Ngài.
12 Vì Đấng báo-thù huyết nhớ lại kẻ khốn-cùng,
Chẳng hề quên tiếng kêu của họ.
13 Đức Giê-hô-va ôi! xin thương-xót tôi;
Hỡi Đấng đem tôi lên khỏi cửa sự chết,
Hãy xem sự gian-nan tôi mắc phải tại vì kẻ ghét tôi;
14 Hầu cho tại cửa con gái Si-ôn,
Tôi tỏ ra mọi sự ngợi-khen Chúa,
Và mừng-rỡ về sự cứu-rỗi của Ngài.
15 Các dân đã lún xuống trong hố chúng nó đã đào;
Chơn của chúng nó mắc vào lưới chúng nó đã gài kín.
16 Đức Giê-hô-va thi-hành sự đoán-xét mà tỏ mình Ngài ra;
Kẻ ác bị công-việc tay mình làm trở vấn lấy.(Hi-gai-ôn. Sê-la)
17 Kẻ ác sẽ bị xô xuống Âm-phủ,
Và các dân quên Đức Chúa Trời cũng vậy.
18 Người thiếu-thốn sẽ không bị bỏ quên luôn luôn,
Và kẻ khốn-cùng chẳng thất vọng mãi mãi.
19 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy chổi-dậy, chớ cho người đời được thắng;
Nguyện các dân bị đoán-xét trước mặt Ngài.
20 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy làm cho chúng nó sợ-hãi.
Nguyện các dân biết mình chẳng qua là người phàm.(Sê-la)
Cầu-nguyện Chúa đánh đổ kẻ gian-ác
101 Đức Giê-hô-va ôi! vì cớ gì Ngài đứng xa,
Lúc gian-truân tại sao Ngài ẩn mình đi?
2 Kẻ ác, vì lòng kiêu-ngạo, hăm-hở rượt theo người khốn-cùng;
Nguyện chúng nó phải mắc trong mưu-chước mình đã toan.
3 Vì kẻ ác tự khoe về lòng dục mình;