20 Ê-díp-tô là một con bò cái tơ đẹp-đẽ, nhưng bị ong lỗ từ phương bắc đến chích nó. 21 Những quân thuê ở giữa nó cũng như bò con béo. Nhưng chúng nó cũng xây lưng lại, thảy cùng nhau trốn-tránh, không đứng vững được. Vì ngày tai-họa, kỳ thăm-phạt, đã đến trên chúng nó rồi. 22 Tiếng nó như rắn đi; vì quân nghịch nó kéo tới mạnh lắm, cầm búa rìu đến trên nó, như thể thợ rừng. 23 Đức Giê-hô-va phán: Quân nghịch đốn-chặt rừng nó, rừng nó không thể dò-xem được. Vì chúng nó đông hơn cào-cào, không thể đếm được.
24 Con gái Ê-díp-tô sẽ mang xấu-hổ, sẽ bị nộp trong tay dân phương bắc. 25 Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán rằng: Nầy, ta sẽ phạt A-môn, là thần của Nô, luôn cả Pha-ra-ôn, và Ê-díp-tô, với các thần và các vua nó: tức Pha-ra-ôn cùng những kẻ nhờ-cậy người. 26 Ta sẽ phó chúng nó trong tay những kẻ đòi mạng chúng nó, tức trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, và trong tay tôi-tớ người; về sau Ê-díp-tô sẽ còn có dân ở như ngày xưa. Đức Giê-hô-va phán vậy.
27 Hỡi tôi-tớ ta là Gia-cốp, chớ sợ chi; hỡi Y-sơ-ra-ên, chớ kinh-hãi! Vì ta sẽ cứu ngươi từ xứ xa, sẽ khiến dòng-dõi ngươi ra từ đất mình bị làm phu-tù. Gia-cốp sẽ trở về, được bình-an yên-ổn, chẳng ai làm cho sợ-hãi. 28 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi Gia-cốp tôi-tớ ta, ngươi chớ sợ, vì ta ở cùng ngươi. Ta sẽ diệt hết các nước mà ta đã đuổi ngươi đến; còn ngươi, thì ta không diệt hết đâu, nhưng sẽ sửa-trị ngươi cách chừng-mực, và không thể nào không phạt ngươi.
Lời tiên-tri về người Phi-li-tin
471 Nầy là lời từ Đức Giê-hô-va phán cho tiên-tri Giê-rê-mi về người Phi-li-tin, trước khi Pha-ra-ôn chưa đánh Ga-xa.
2 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Kìa, những luồng sóng từ phương bắc nhảy lên, sẽ trở nên sông vỡ bờ, sẽ làm ngập đất và mọi vật ở đất, ngập thành và dân-cư ở đó. Người ta đều cất tiếng kêu, hết thảy dân-cư trong đất đều than-thở. 3 Nghe tiếng vó ngựa, và tiếng xe-cộ ầm-ạc, bánh xe rầm-rầm, thì kẻ làm cha chẳng xây lại xem con-cái mình, vì tay mình yếu-đuối. 4 Ấy là đến ngày diệt hết dân Phi-li-tin và cất khỏi Ty-rơ và Si-đôn những kẻ còn lại giúp nó. Vì Đức Giê-hô-va sẽ diệt dân Phi-li-tin, tức những kẻ còn sót lại ở cù-lao Cáp-tô. 5 Ga-xa đã trở nên trọc-trọi; Ách-ca-lôn cùng các đồng-bằng xung-quanh đã ra hư-không; các ngươi tự cắt thịt mình cho đến bao giờ? 6 Hỡi gươm của Đức Giê-hô-va, còn bao lâu nữa mầy yên-nghỉ? Hãy trở vào vỏ mầy, thôi đi, ở cho yên-lặng. Khi Đức Giê-hô-va đã truyền lịnh cho, thì mầy yên-nghỉ thế nào được ư? Vì Ngài đã định nó nghịch cùng Ách-ca-lôn và bờ biển.
Lời tiên-tri về người Mô-áp
481 Về Mô-áp. Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Khốn cho Nê-bô, vì đã trở nên hoang-vu! Ki-ri-a-ta-im mang xấu-hổ, và bị bắt lấy; Mít-gáp bị xô-đổ và nhuốc-nha. 2 Sự ngợi-khen của Mô-áp chẳng còn có nữa; tại Hết-bôn, người ta mưu hại nó mà rằng: Hãy đến, hủy-diệt dân này, cho nó không được kể vào số các nước nữa! Hỡi Mát-mên, ngươi cũng sẽ trở nên im-lặng; gươm sẽ đuổi theo ngươi. 3 Có tiếng kêu-la khởi từ Hô-rô-na-im rằng: Sự hoang-vu và hủy-hoại lớn thay! 4 Mô-áp tan-nát rồi. Những con trẻ nó kêu-la vang tiếng! 5 Chúng nó sẽ lên giốc