Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/951

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
8 : 8
9 : 8
Ê-XÊ-CHI-ÊN

vách. 8 Ngài phán cùng ta rằng: Hỡi con người, hãy xoi vách đi. Khi ta xoi vách xong, thì thấy có một cái cửa. 9 Ngài lại phán: Hãy vào xem những sự gian-ác đáng gớm mà chúng nó làm ra ở đây. 10 Vậy ta vào, xem thấy; và nầy, có mọi thứ hình-tượng côn-trùng và thú-vật gớm-ghiếc, mọi thần-tượng của nhà Y-sơ-ra-ên đã vẽ trên chung-quanh tường. 11 Trước mặt các thần-tượng ấy đứng bảy mươi trưởng-lão của nhà Y-sơ-ra-ên, giữa đám họ có Gia-a-xa-nia, con trai Sa-phan, mỗi người tay cầm lư-hương, khói thơm bay lên như ngút. 12 Ngài bèn phán: Hỡi con người, ngươi có thấy sự các trưởng-lão nhà Y-sơ-ra-ên mỗi người làm trong nơi tối-tăm, trong phòng vẽ hình-tượng của mình không? Vì chúng nó nói rằng: Đức Giê-hô-va không thấy chúng ta đâu; Đức Giê-hô-va đã lìa-bỏ đất này! 13 Ngài lại phán rằng: Ngươi sẽ còn thấy những sự gớm-ghiếc lớn khác nữa mà chúng nó làm!

14 Ngài dẫn ta đến lối vào cửa nhà Đức Giê-hô-va, cửa ấy về phía bắc; nầy, tại đó ta thấy những đờn-bà ngồi mà khóc Tham-mu. 15 Ngài phán cùng ta rằng: Hỡi con người, thấy chưa? Ngươi sẽ còn thấy những sự gớm-ghiếc lớn hơn nữa!

16 Kế đó, Ngài đem ta vào hành-lang trong của nhà Đức Giê-hô-va; nầy, nơi lối vào đền-thờ Đức Giê-hô-va, giữa hiên-cửa và bàn-thờ, ta thấy có ước-chừng hai mươi lăm người sấp lưng về phía đền-thờ Đức Giê-hô-va và xây mặt về phía đông, hướng về phương đông mà thờ-lạy mặt trời. 17 Ngài bèn phán cùng ta rằng: Hỡi con người, thấy chưa? Nhà Giu-đa phạm những sự gớm-ghiếc mà nó phạm ở đây, há là sự nhỏ-mọn sao? vì nó làm cho tội-ác mình đầy-dẫy trong đất, và còn xây lại chọc giận ta. Nầy, chúng nó lấy nhánh cây để gần mũi mình! 18 Vậy nên ta cũng sẽ làm y theo cơn giận; mắt ta chẳng đoái-tiếc chúng nó, và ta không thương-xót đâu. Dầu chúng nó kêu-la om-sòm vang đến tai ta, ta chẳng thèm nghe chúng nó.

Sự sửa-phạt thành Giê-ru-sa-lem

91 Ngài kêu lớn tiếng trong lỗ tai ta rằng: Khá khiến những kẻ cai-thành nầy hãy đến gần, ai nấy khá cầm khí-giới hủy-diệt trong tay mình. 2 Và nầy, có sáu người từ cửa trên về phía bắc mà đến, mỗi người cầm khí-giới giết-lát trong tay. Giữa bọn họ có một người mặc vải gai, lưng đeo sừng mực. Sáu người bước vào, đứng bên bàn-thờ bằng đồng.

3 Sự vinh-hiển của Đức Chúa Trời Y-sơ-ra-ên bèn dấy lên khỏi chê-ru-bin, là nơi thường ngự, mà đến ngạch cửa nhà; Đức Giê-hô-va gọi người mặc vải gai, lưng đeo sừng mực 4 mà phán rằng: Hãy trải qua giữa thành, tức giữa Giê-ru-sa-lem, ghi dấu trên trán những người nào than-thở khóc-lóc về mọi sự gớm-ghiếc đã phạm giữa thành nầy.

5 Rồi Ngài phán cùng những người kia cách như cho tôi nghe rằng: Hãy qua trong thành đằng sau nó, và đánh; mắt ngươi chớ đoái-tiếc, và đừng thương-xót. 6 Nào già-cả, nào trai-trẻ, nào gái đồng-trinh, nào con-nít, đờn-bà, hãy giết hết; nhưng chớ lại gần một kẻ nào là kẻ đã có ghi dấu; và khá bắt đầu từ nơi thánh ta. Vậy các người ấy bắt đầu từ các người già-cả ở trước mặt nhà. 7 Ngài lại phán cùng họ rằng: Hãy làm ô-uế nhà, làm cho xác chết đầy-dẫy các hành-lang! Hãy ra! Họ bèn ra và đánh trong thành.

8 Trong khi họ đánh, thì ta ở lại một mình. Ta bèn ngã sấp mặt xuống và kêu lên rằng: Ôi! hỡi Chúa Giê-hô-va, Chúa hầu đổ cơn giận trên thành Giê-ru-sa-lem mà diệt hết thảy dân sót của Y-sơ-ra-ên, hay sao?

— 939 —