Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/961

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
17 : 6
17 : 24
Ê-XÊ-CHI-ÊN

nước, và trồng như cây liễu. 6 Cây nứt lên, trở nên một gốc nho diềm-dà, nhưng không cao mấy: những nhánh nó hướng về phía chim ưng, rễ nó căng ra ở dưới; vậy nó trở nên một gốc nho, sanh ra những tược và nứt chồi. 7 Nhưng có một chim ưng lớn khác, cánh lớn, lông nhiều; nầy, gốc nho từ chỗ đất mình đã được trồng, căng rễ ra và ngả nhành hướng về nó, hầu cho chim ưng ấy đến tưới mình. 8 Gốc nho đã được trồng nơi đất tốt, gần nơi nhiều nước, hầu cho nứt tược, ra trái, trở nên cây nho tốt.

9 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Cây nho há được thạnh-tốt sao? Chim ưng kia há chẳng nhổ rễ nó, cắt trái nó, cho đến nỗi làm khô-héo hết những lá non nó đã nứt ra sao? Không cần có cánh tay mạnh, cũng không cần nhiều người để làm trốc rễ nó. 10 Kìa, đã trồng nó, nó có được thạnh-tốt chăng? Vừa khi gió đông đụng đến nó, nó há chẳng khô-héo cả sao? Phải, nó sẽ khô nơi cùng một luống đất mà nó đã được trồng.

11 Vả, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 12 Hãy nói cùng nhà bạn-nghịch ấy rằng: Các ngươi không biết đều đó có ý-nghĩa thế nào sao? Lại khá nói rằng: Nầy, vua Ba-by-lôn đã đi đến Giê-ru-sa-lem; đã bắt vua và các quan-trưởng đem đi với mình về Ba-by-lôn. 13 Vua ấy đã chọn một con vua, lập giao-ước với, khiến phát lời thề, và đã điệu những người mạnh trong đất đi, 14 đặng cho nước phải sa-sút, không tự dấy lên được; song bởi giữ giao-ước, thì nước còn lại. 15 Nhưng vua đã dấy loạn nghịch cùng vua Ba-by-lôn, mà sai sứ-thần đến Ê-díp-tô, đặng người ta giúp cho những ngựa và nhiều dân. Người há được thạnh-vượng sao? Người đã làm những việc như vậy, há thoát nạn được sao: Đã dứt-bỏ lời giao-ước, còn mong thoát nạn! 16 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ấy là tại nơi ở của vua đã tôn nó lên ngôi, mà nó đã khinh-dể lời thề và dứt-bỏ giao-ước, thì nó cũng sẽ chết với vua ấy tại giữa Ba-by-lôn. 17 Pha-ra-ôn sẽ không đi với một đạo-binh lớn và những toán lính đông đến cứu-viện trong sự giao-chiến, khi người ta đắp lũy dựng đồn để hủy-diệt nhiều người. 18 Thật vậy, Sê-đê-kia đã khinh-dể lời thề, phạm đến giao-ước; nầy, đã trao tay ra rồi, thế mà nó còn làm những sự ấy. Nó chắc không thoát khỏi!

19 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thật như ta hằng sống, nó đã khinh-dể lời thề ta, dứt-bỏ giao-ước ta, ta sẽ khiến đều đó đồ lại trên đầu nó. 20 Ta sẽ giăng lưới ta trên nó, nó sẽ mắc vào lưới ta; ta sẽ đem nó qua Ba-by-lôn, tại đó ta sẽ đoán-xét nó về tội nghịch cùng ta. 21 Phàm những quân-lính nó đi trốn sẽ ngã dưới lưỡi gươm; những kẻ còn sót lại sẽ bị tan-lạc hướng về mọi gió. Bấy giờ các ngươi sẽ biết ấy chính ta, Đức Giê-hô-va, là Đấng đã phán vậy.

22 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Chính ta cũng sẽ lấy ngọn cây hương-bách cao, và ta sẽ trồng. Ở nơi cuối-cùng những nhánh nó, ta sẽ bẻ một chồi non, và chính ta sẽ trồng nó trên hòn núi cao chót-vót. 23 Thật, ta sẽ trồng nó trên núi cao của Y-sơ-ra-ên; nó sẽ nứt nhành, và ra trái; sẽ trở nên cây hương-bách tốt, cả loài chim sẽ đến núp dưới nó; hết thảy những giống có cánh sẽ ở dưới bóng của nhánh cây. 24 Mọi cây ngoài đồng sẽ biết rằng ta, Đức Giê-hô-va, đã hạ cây cao xuống và cất cây thấp lên, ta đã làm khô cây xanh, và làm cho cây khô tốt lên. Ta, Đức Giê-hô-va, đã phán và làm thành sự đó.

— 949 —