Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/979

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
30 : 14
31 : 10
Ê-XÊ-CHI-ÊN

nữa, và ta sẽ rải sự kinh-khiếp trong đất Ê-díp-tô. 14 Ta sẽ làm cho Pha-trốt nên hoang-vu; đặt lửa tại Xô-an, và làm ra sự đoán-phạt trên Nô. 15 Ta sẽ đổ cơn giận ta trên Sin, là thành vững-bền của Ê-díp-tô, và sẽ diệt dân-chúng của Nô. 16 Ta sẽ đặt lửa tại Ê-díp-tô, Sin sẽ bị đau-đớn cả-thể; Nô sẽ bị phá-tan, và đương giữa ban ngày Nốp sẽ bị giặc hại. 17 Những người trai-trẻ của A-ven và Phi-Bê-sết sẽ ngã bởi gươm, và dân các thành ấy sẽ đi làm phu-tù. 18 Tại Tác-pha-nết, ban ngày sẽ tối tăm, khi ta sẽ gãy các ách của Ê-díp-tô ở đó, và sức-mạnh kiêu-ngạo của nó sẽ hết. Về nó, sẽ có đám mây che-lấp đất ấy, những con gái nó sẽ đi làm phu-tù. 19 Ta sẽ làm sự đoán-phạt ta trên Ê-díp-tô, và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.

20 Năm thứ mười một, ngày mồng bảy tháng giêng, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 21 Hỡi con người, ta đã bẻ cánh tay của Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô. Nầy, không ai rịt thuốc để chữa lành; không ai quấn chỗ thương để hàn miệng và để lấy sức lại, hầu cho nó có thể cầm gươm. 22 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta nghịch cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và sẽ bẻ hai cánh tay nó, cánh đương mạnh luôn với cánh đã gãy, và làm cho gươm rớt xuống khỏi tay nó. 23 Ta sẽ làm cho tan-tác dân Ê-díp-tô trong các dân, và rải hết thảy chúng nó ra trong các nước. 24 Ta sẽ làm cho cánh tay vua Ba-by-lôn thêm mạnh, để gươm ta trong tay người; nhưng ta sẽ bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ôn, vua nầy rên-la trước mặt vua kia, như một người bị thương hầu chết rên-la vậy. 25 Ta sẽ nâng-đỡ hai cánh tay của vua Ba-by-lôn, và hai cánh tay của Pha-ra-ôn sẽ sa xuống. Chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta sẽ trao gươm ta trong tay vua Ba-by-lôn, và người sẽ giơ gươm ấy ra nghịch cùng đất Ê-díp-tô. 26 Ta sẽ làm tan-tác dân Ê-díp-tô trong các dân, rải chúng nó ra trong các nước; và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.


311 Năm thứ mười một, ngày mồng một tháng ba, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy nói cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và cùng cả đoàn dân người rằng: Sự tôn-đại của ngươi so-sánh cùng ai? 3 Hãy xem A-si-ri: ngày trước nó giống như cây hương-bách của Li-ban, nhánh đẹp-đẽ, bóng diềm-dà, cây cao, và ngọn nó lên đến mây. 4 Các dòng nước nuôi nó, có vực sâu chảy nước chung-quanh chỗ nó trồng mà làm cho nó lớn lên, và tưới các suối mình cho mọi cây-cối ở trong đồng. 5 Vậy nên cây hương-bách ấy cao hơn hết thảy các cây trong đồng; nhánh nó lớn lên, và tược nó nứt thêm ra, là nhờ có nhiều nước làm cho nó nẩy-nở. 6 Mọi giống chim trời làm ổ trong những nhánh nó; mọi giống thú đồng đẻ con dưới những tược nó, và hết thảy các dân-tộc lớn đều ở dưới bóng nó. 7 Nó là xinh-tốt bởi thân nó cao, bởi tược nó dài; vì rễ nó đâm trong chỗ nhiều nước. 8 Chẳng có cây hương-bách nào trong vườn Đức Chúa Trời che-khuất nó được; cây tùng không bằng cái nhánh nó, cây bàng không bằng cái tược nó. Chẳng có cây nào của vườn Đức Chúa Trời xinh-tốt bằng nó cả. 9 Ta đã làm cho nó xinh-tốt bởi muôn-vàn nhánh nó, và hết thảy những cây của Ê-đen, là những cây trong vườn Đức Chúa Trời đều ganh-gỗ nó.

10 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì ngươi cao-lớn, và nó đã vượt ngọn nó đến tận mây, và lòng

— 967 —