về đời sau nhiều người đổi theo họ Gia-Cát. Gia-Cát Đồng sinh ra dáng người cổ-quái, lại lắm cơ-mưu; lúc còn ở trong núi đọc sách, gặp được người dị-nhân truyền bảo cho phép thuật-số kỳ-dị. Mai Anh đón làm quân-sư, mấy phen đánh phá quan-quân đều là mưu-lược quân-sư cả. Đêm hôm nay xuống núi chơi, vừa vào cùng với chị em Mai Anh thi-lễ cùng ngồi. Mai Anh nói:
— Bẩm quân-sư người xuống đây hôm nay vừa hay, chẳng hay ở ngoài kia có một người ở đâu chạy lại, phải quân tôi đuổi đánh, chạy lên đỉnh núi đất, không biết hắn dùng phép-thuật gì mà làm nổi nước lớn lên, rồi hắn cứ ở trên núi, nã bắt mãi không được. Dám nhờ quân-sư ra tay pháp-lực phá tan phép nó đi, để tôi bắt lấy nó báo thù cho tên Tiểu-đầu-mục.
Quân-sư nói:
— Bất-tài chính là vì việc đó mà lại đây, vừa rồi tôi độn xem một quẻ, thời xem ra lang-quân ấy có duyên với tiểu-thư, không nên giết hại.
Mai Anh nói:
— Nếu không bắt được mà giữ lại, thời chỉ sợ hắn dùng phép thuật khác mà trốn đi mất thì làm sao?
Quân-sư nói:
— Hắn nếu có phép độn thời trốn đi từ bao giờ rồi.
Mai Anh nói:
— Xem như tài-mạo với niên-kỷ hắn thực là tốt đôi với tiểu-thư tôi, song phải làm thế nào phá tan phép của hắn đi thời mới mời ra nói chuyện được.
Quân-sư lặng nghĩ một hồi rồi hỏi rằng:
— Y có người nào đi theo hầu không?
Mai Anh nói:
— Buổi sớm ngày có bắt được hai tên đầy tớ.
Quân-sư nói:
— Hai tên đầy tớ bây giờ ở đâu?
Mai tiểu-thư nói:
— Tôi có đem theo nó lại ở đây.
Quân-sư liền bảo tả hữu đem hai tên đầy tớ vào hầu, hỏi rằng:
— Mày tên họ là gì? chủ mày tên họ là gì mà là người ở đâu?