— 12 —
— Một thằng đã từng làm giám đốc Quốc-gia Tự vệ cục mà lại chực tiếp tế lương thực cho giặc Pháp! Bình ạ, tao không ngờ mày đến nỗi đốn mạt như vậy.
Lộc dằn từng tiếng, bảo:
— Tôi thì tôi không tin anh Bình của chúng ta hèn đến thế. Vậy một là anh nói ngay rằng: câu nói của anh chỉ là một câu đùa; hai là anh sẽ nhận được ngay tức khắc ba viên đạn của chúng tôi vào sọ.
Tảo bật lên như một cái lò xo, ôm lấy Lộc:
— Hay lắm! hay lắm! có vậy mới thật là người Việt-nam.
Ba cái tay cầm súng cùng buông xuôi cả xuống. Chiến cười:
— Tôi biết ngay là anh Bình dỡn chơi, chứ đời nào!... Tụi mình bảo đi mua thịt tụi Ru-băng thì được, chứ bảo đi bán thịt cho chúng nó thì không bao giờ cả!