Trang:Nam quoc dan tu tri.pdf/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 9 —

phàm rẽ lối, cốt ở phải chăng. Một tấm gương trăng, soi cho thấu lẽ. Xin người ghi để, hai chữ thị phi.

THỊ PHI: biết phải chăng. THÁNH: bậc người tốt nhất. PHÀM: bậc người tầm thường.


CHƯƠNG THỨ V
N• 12.— Nghĩa-vụ làm người

Tằm siêng kéo tơ, ong chăm gầy mật. Mèo lo bắt chuột, gà cần gáy đêm. Chức phận nên làm, vật gì cũng có. Huống người ta đó, nghĩa-vụ rất to. Giời đã phó cho, mình nên gánh vác. Nếu mình lười nhác, ở nể ăn suông. Giá áo túi cơm, biết bao xấu hổ. Đầu đen máu đỏ, ta há thua ai. Phải biết chức giời, nhất là nghĩa-vụ.

NGHĨA-VỤ: việc phải làm, không vì lợi mà làm. GIÁ ÁO TÚI CƠM: người ở dưng ăn nể, thì kể như cái giá vắt áo, cái túi đựng cơm vậy.


N• 13.— Nghĩa-vụ đối với mình

Trong vùng giời đất, rất quí là người. Đã đứng ra đời, lấy thân làm gốc. Tay