chết tức-khắc!
Các chiến-thuyền khác đến gần chiến-hạm địch-quân, đều bị bắn đắm tất cả.
Giao chiến từ giờ mão đến giờ mùi, quân ta chết hại gần hết. Xác người theo sóng biển lộn lên, lộn xuống, lềnh-đềnh trôi khắp góc biển.
Quân-địch cũng có ít người phải đạn, nhưng không thấm vào đâu.
Chiến-hạm chạy thẳng vào trong của biển Cần-giờ, chĩa súng bắn lên hải-đài.
Trên hải-đài các súng thần-công đã nạp đạn sẵn nhất tề phát nổ, mấy trăm súng con đồng thời bắn ra. Các đội bộ-binh trên bến bể đều đổ xô ra, chực nhảy lên chiến-hạm quân-địch.
Lại một hồi kèn trận thúc-dục, trái phá của địch quân bắn vào đoành đoành Chỉ trong nửa giờ, mấy đội bộ binh đều bị tan xương nát thịt, mấy cái hải-đài cũng đều tan tành, xác chết từng đống ngổn ngang, máu chảy lênh-lênh trên mặt. Trần-Đồng và mấy viên lĩnh binh đều tử trận hết.
Quân-địch kéo lên chiếm giữ các nơi trọng-yếu. Rồi mấy chiếc chiến-hạm lại thẳng dòng sông Đồng-nai kéo lên đánh thành Gia-định.
Tiếp được tin báo, tổng-đốc Gia-định là Vũ-duy-Ninh sợ hãi luống-cuống, lập-tức tư đi các tỉnh lấy quân về cứu.
Trong khi quân của các tỉnh chưa kịp đến nơi, thì quân